Ngô Củ cùng Tề Hầu đi Lộ Tẩm cung, Ngô Củ chua lòm nói: 
"Tề Công trước đây không tiếp đãi Mị Công chúa, sao đột nhiên thân thiện như vậy?" 
Tề Hầu nở nụ cười, nói: 
"Ừm... Bởi vì Cô đột nhiên minh bạch một đạo lý." 
Ngô Củ ngờ vực nói: 
"Đạo lý gì?" 
"Người có thể đem món ngon nhường cho người khác, Mị Công chúa này tâm tính không tệ. Hơn nữa còn là người rất công bằng vô tư." 
Ngô Củ vừa nghe, thật muốn phun nước lên mặt Tề Hầu. 
Nói rất đường hoàng, kỳ thực thì sao? Không cũng là bởi vì Mị Công chúa nhường cho hắn sáu cái chả giò chiên. Sáu cái chả giò chiên liền lấy được lòng quốc quân Tề quốc. Mị Công chúa còn cảm thấy Tề Hầu khôi hài dí dỏm, ôn nhu săn sóc. 
Tề Hầu cười ha ha, nói: 
"Nhị ca, ghen?" 
Ngô Củ không thừa nhận, cười nói: 
"Tề Công ngài cả nghĩ quá rồi." 
Tề Hầu một mặt đắc ý nói: 
"Nếu Nhị ca làm thêm cho Cô mấy cái chả giò chiên, sẽ không phải ghen." 
Ngô Củ âm thầm mài răng. 
Lần tới mình làm chả giò chiên cho hắn ăn chết no. 
Ngô Củ đến Lộ Tẩm cung. Tề Hầu không tiện đi theo vào, liền ở tiểu tẩm cung chờ. 
Ngô Củ đi vào, Khanh đại phu Sở quốc đang đợi, nói: 
"Vương thượng, Chu quốc đột nhiên gởi thư đến, mời Vương thượng xem qua." 
Ngô Củ lấy nhìn một chút. Thư rất đơn giản, chỉ nói là Hồ Tề vì biểu đạt áy náy, muốn phái sứ thần đến đây thúc đẩy quan hệ hai nước. 
Ngô Củ ngờ vực, thế nhưng tùy tiện từ chối 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu/465458/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.