(Những chương dài mình sẽ chỉ đăng 1 chương thay vì 2 chương nha) 
Ngô Củ nhíu mắt lại, lắng tai nghe tiếng bước chân Tề Hầu đi xa, lúc này mới nhẹ giọng nói: 
"Ngươi nói đùa, ta không phải Công tử Củ, ta có thể là ai?" 
Mật cơ cười nói: 
"Ngươi tuy rằng giống như đúc Công tử Củ, nhưng tên kia là bao cỏ, nhìn thấy ta tựa như chó, hận không thể lập tức nhào lên......" 
Mật cơ nói, tức khắc cười khinh miệt một tiếng, khẩu khí uy hiếp nói: 
"Ngươi không phải Công tử Củ. Ngươi là ai? Giả mạo quý tộc chính là tội chém đầu, muốn ta đem chuyện của ngươi nói ra ngoài không?" 
Ngô Củ đời này ghét nhất chính là bị uy hiếp. Nghe Mật cơ nói, trong lòng Ngô Củ dâng lên một ngọn lửa, trên mặt lại bất động thanh sắc, chỉ là hơi mỉm cười. Ngô Củ đoan chính tuấn tú, cười lên càng như là tắm mình trong gió xuân. Nụ cười này làm Mật cơ suýt nữa hoa mắt. 
Thừa dịp này, Ngô Củ ôm eo nàng, đột nhiên nghiêng người, đảo khách thành chủ đem nàng đè ở dưới. Duỗi tay nắm cằm Mật cơ, Ngô Củ ngữ khí ôn nhu cười nói: 
"Vậy nói đi, nàng muốn thế nào?" 
Mật cơ cười khanh khách, nghe được khẩu khí như thế thần thái lập tức thả lỏng rất nhiều, mị nhãn như tơ nói: 
"Cái này rất đơn giản, ngươi làm được. Làm tốt cũng có chỗ tốt cho ngươi. Ta muốn ngươi đem ta...... hiến cho Tề Hầu." 
Khóe miệng Ngô Củ nhếch lên thành thạo tươi cười. Duỗi tay chạm những sợi tóc mai tán loạn của trên mặt Mật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu/465295/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.