Mọi người về nhà Ngô Củ. Tử Thanh vốn định đưa bọn họ về nhà xong cũng trở về, bất quá bởi vì thời gian quá muộn, hơn nữa phòng trọ Tử Thanh ở cách đây quá xa, Ngô Củ liền nói: 
"Tử Thanh ở lại một đêm đi, ngày mai cùng nhau đi làm." 
Bất quá nhà Ngô Củ không đủ phòng. Bạch Lương đã ở nhờ phòng Tử Văn, cứ như vậy Tử Thanh chỉ có thể ngủ ghế sô pha. 
Ngô Củ lập tức cười híp mắt nói: 
"Như vậy đi, Tử Văn ngủ cùng Tử Thanh, giường không nhỏ cũng rộng rãi." 
Bạch Lương vừa nghe, thấy không hay, trong nháy mắt hắn mất chỗ. 
Tử Văn nói: 
"Vẫn là để cho khách ngủ trên giường. Để anh Tử Thanh ngủ cùng anh Bạch Lương trong phòng tôi. Tôi đi ngủ ghế sô pha." 
Tử Văn đặc biệt hiểu chuyện, Bạch Lương vừa nghe, thiếu chút bật cười. 
Hắn và Tử Thanh ngủ chung một giường? Vậy thì có cái gì thú vị, còn cho bảo bối tâm can nhà hắn ngủ ở trên ghế sa lon, căn bản là không được. 
Vì vậy Bạch Lương làm bộ lịch sự nói: 
"Hay là tôi ngủ ghế sô pha đi, không sao cả chỉ một buổi tối thôi." 
Kết quả cuối cùng chính là Bạch Lương ngủ ghế sô pha phòng khách, Tử Văn cùng Tử Thanh ngủ trong phòng. 
Kỳ thực ghế sô pha cũng rất rộng rãi. Ghế sô pha có thể mở ra liền biến thành giường, ngoại trừ không êm ái bằng giường nệm, độ rộng rãi tuyệt đối là đủ. HunhHn786 
Thời gian không còn sớm, rửa mặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu/2406627/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.