Một tuần sau buổi tiệc mừng, mối quan hệ giữa Thẩm Dịch và An Nhu bước vào giai đoạn "tái khởi động" đầy cẩn trọng. Họ không vội vã. Anh tôn trọng khoảng cách cô đặt ra, nhưng sự quan tâm của anh thì ngày càng tinh tế và mạnh mẽ.
Sáng thứ Bảy, An Nhu nhận được một tin nhắn từ Thẩm Dịch, không phải là lời mời hay một yêu cầu công việc, mà là một địa chỉ.
Đó là địa chỉ của Công viên Thiên Hà, một nơi có đài quan sát nhỏ, nơi họ từng có buổi hẹn hò đầu tiên và nơi Thẩm Dịch đã cầu hôn cô sáu năm trước.
An Nhu hiểu ý anh. Cô thay đồ, chọn chiếc váy màu kem nhạt, trang phục giản dị nhất nhưng lại mang vẻ thanh thoát, nhẹ nhàng. Cô tự lái xe đến đó.
Khi cô bước vào khu vực đài quan sát, nơi này hoàn toàn vắng lặng. Thẩm Dịch đã thuê trọn địa điểm.
Anh đứng đợi cô ở chính vị trí ngày xưa anh đã quỳ xuống. Anh không mặc vest sang trọng, mà chỉ là áo sơ mi trắng đơn giản, quần tây đen. Anh trông trẻ hơn, thư thái hơn, khuôn mặt anh không còn vẻ mệt mỏi hay dằn vặt, mà thay vào đó là sự mong chờ, hy vọng. Ánh sáng mặt trời rọi vào làm đôi mắt anh trở nên sáng rực.
"Chào em," anh nói, giọng anh ấm áp, thân thuộc như người chồng cũ đã trở về.
"Chào anh," cô đáp lại, giọng cô dịu dàng, không còn sự phòng thủ.
"Anh muốn em đến đây," Thẩm Dịch nói, anh đi đến nắm lấy tay cô, cái nắm tay lần này là sự kết nối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-xin-dung-chay/5057034/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.