Chương 921
Lạc Quân Hành nói: “Kiều Lãnh rất nhanh sẽ bị giải về nước T thôi, có một vài lưu trình Ngôn Uyên cần phải đi xử lý”.
Anh ta ngừng một chút, trầm giọng nói: “Vấn đề khiến chúng ta phiền nhiễu, anh ta cũng đi hỏi”.
Nam Mẫn nghe ra ý tứ của anh cả, mắt cô sáng lên: “Chuyện liên quan đến bố mẹ? Có thể hỏi ra sao?”
“Có tên đạo tặc hung ác nào mà chưa từng gặp qua, tự chúng ta có cách tra hỏi”.
Giọng nói Lạc Quân Hành trầm ổn, trong lời nói rất thừa nhận năng lực của Ngôn Uyên.
Nam Mẫn nghe xong cũng bắt đầu mong đợi.
Bên kia.
Ngôn Uyên vừa ra khỏi sân bay liền được Bạch Lộc Dư đích thân đón lên xe, ở trọ lại Vân Thủy Gian.
Dọc theo đường đi, Bạch Lộc Dư bày tỏ lời cảm ơn chân thành với Ngôn Uyên: “Cơ trưởng Ngôn, anh đã cứu Tiểu Lục, chính là tương đương với cứu mạng năm người đàn ông chúng tôi đó. Mẫn chính là vận mệnh của chúng tôi”.
Ngôn Uyên nhớ lại cảnh tượng khi ở trên đảo, Nam Mẫn như con chim nhỏ xà vào lòng Lạc Quân Hành khóc lớn, con ngươi màu xám tro của Ngôn Uyên hiện lên ý cười.
“Tôi cứu cô ấy, cô ấy cũng cứu tôi. Nam Mẫn đúng là rất lợi hại”.
“Lợi hại cái gì cứ, con bé chỉ cần đừng nghịch ngợm càn quấy, có thể khiến chúng tôi bớt lo lắng là chúng tôi đã cảm ơn trời đất rồi”.
Biết Ngôn Uyên là em trai của chị dâu cả Ngôn Hề, Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-toi-khong-muon-lam-nguoi-thay-the/3376650/chuong-920.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.