“Chú à, tôi không biết thắt đâu.” Tề Mẫn Mẫn nhìn khuôn mặt anh tuấn của Hoắc Trì Viễn.
Đột nhiên cô phát hiện ra ánh mắt của người đàn ông này thật đẹp, giống như hồ nước cuối mùa thu, lộ ra thăm thẳm.
Vì sao chỉ là nhìn chăm chú vào ánh mắt của anh như vậy, trái tim của cô cũng có thể đập liên tục?
“Tôi dạy cho em.”
“Tôi cực kỳ ngu dốt.” Tề Mẫn Mẫn kháng cự lắc đầu.
“Em là vợ, tất phải học được cách hầu hạ tôi.” Hoắc Trì Viễn chỉ dùng một tay kéo lấy eo của cô qua, vây cô ở trong ngực mình.
Tề Mẫn Mẫn không tình nguyện nhận lấy cà vạt.
cô phát hiện anh rất cao, cô cao 1m65, vậy mà nhếch mũi chân lên cũng không đến được bờ vai của anh.
Cô cật lực đeo cà vạt cho anh, sau đó theo lời nhắc nhở của anh quấn từng vòng.
“Sau này quấn một vòng… từ giữa xuyên qua…” Hoắc Trì Viễn thâm trầm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Tề Mẫn Mẫn, lạnh lùng ra lệnh.
“Có thể sao?” Tề Mẫn Mẫn sau khi chỉnh lại cà vạt xong, ngẩng đầu nhìn về phía Hoắc Trì Viễn, cô phát hiện anh đang nhìn chằm chằm vào mình, trong phút chốc liền đỏ mặt.
không thể không thừa nhận, người này rất tuấn tú, trên người anh toát ra mị lực của người đàn ông thành thục mà không phải thanh niên mười mấy tuổi nào cũng có thể có được.
Hoắc Trì Viễn ảo não nắm tay thành quả đấm, miệng không biết lẩm bẩm điều gì!
“Chú à, tôi có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3074146/chuong-8.html