Chương 81
Hoắc Tương đang ngồi ở trên ghế sofa ăn cháo, nhìn thấy bọn họ nắm tay đi xuống, lập tức cười trên chọc: “Anh cả, rốt cuộc anh cũng xuống đến nơi?”
Hoắc Trì Viễn nhíu mày, trừng mắt nhìn Hoắc Tương một cái.
Nếu không phải cô, vừa rồi anh đã không đụng chạm Tề Mẫn Mẫn, hiện tại anh đang rất kiềm chế, đều là nha đầu này làm hại, vậy mà cô còn mang vẻ mặt cười vô tội trêu chọc anh.
Tề Mẫn Mẫn cúi đầu, đứng đằng sau anh, cảm giác mọi người đều đổ dồn ánh mắt lên người mình, ngoại trừ xấu hổ ra thì còn thấy túng quẫn. Bọn họ nhất định đang nghĩ rằng cô và Hoắc Trì Viễn ở trong phòng làm gì đó suốt hai tiếng đi? Tuy bọn họ quả thật đã xảy ra chuyện lau súng cướp cò.
Bà nội Cố vẫy tay với Tề Mẫn Mẫn: “Nha đầu, qua đây.”
“Bà nội.” Tề Mẫn Mẫn nhìn bà cười hiền lành, buông tay anh ra đi lên trước.
“Thật sự rất đáng yêu. Hoắc Trì Viễn, cháu nhặt được bảo bối rồi.” Bà nội Cố nắm tay cô, nói với cháu trai mình.
“Hoắc Trì Viễn nhà chúng tôi cũng rất tuấn tú lịch sự”. Bà Cố thờ ơ nhìn thoáng qua Tề Mẫn Mẫn. Sau khi biết được thân phận của Tề Mẫn Mẫn, bà liền không thể buông bỏ. Nhớ tới năm đó cánh tay của Tiểu Mạc bị thương không thể mổ, nỗi đau mất mát vẫn còn nguyên, cả ngày sa sút dựa vào chất cồn để tê liệt chính mình, bà liền hận Tề Bằng Trình, hận cha hận luôn cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3074004/chuong-80.html