Chương trước
Chương sau


Chương 84

Bà Nội Cố nghe được cháu của mình nói, liền hiểu được là anh đang muốn dẫn Tề Mẫn Mẫn quay về nhà bọn chúng, liền mở miệng ngăn cản: ” Tiểu Mạc, giờ đã chín giờ hơn con đừng cùng Tề Mẫn Mẫn trở về.”

“Cô ấy còn phải làm bài tập.”Hoắc Trì Viễn có một chút sửng sốt.

“Ở đây chị ấy liền không làm được bài tập?” Hoắc Tương nói xem vào: “Anh là một trong những người cao điểm nhất khi thi đại học của thành phố A năm đó, Tề Mẫn Mẫn có anh giỏi như vậy chẳng lẻ ở đây không làm được bài tập sao?”

Nghe được Hoắc Tương nói, Tề Mẫn Mẫn vẻ mặt sùng bái nhìn Hoắc Trì Viễn. Là một trong những học sinh giỏi nhất, anh ấy học nhiều lắm!

Cùng so với Hoắc Trì Viễn, cô chính là không bằng một phần nhỏ. Thành tích học của cô bình thường, không phải là không tốt, cũng không thể nói là kém cỏi. Bởi vì có Ninh Hạo cùng ôn tập với cô. Nếu không có Ninh Hạo đoán chừng thành tích của cô đều đi xuống.

“Anh đi lấy túi sách cho cô ấy”. Hoắc Trì Viễn sờ sờ cái mũi của mình, hiểu được hôm nay mọi người cố ý muốn hai người ở lại, liền không cự tuyệt, xoay người đi ra xe láy túi sách cho Tề Mẫn Mẫn. Đi trở lại phòng khách, nghe được em gái của mình đang trêu chọc Tề Mẫn Mẫn.

“Chị Dâu, anh hai có phải rất mạnh hay không, chị hài lòng không, hai người làm cả một giờ! Em viết tiểu thuyết cũng không giám cho nam chính mạnh mẽ như vậy.”

Tề Mẫn Mẫn xấu hổ nắm lấy vạt áo, không biết trả lời như thế nào về vấn đề Hoắc Tương hỏi, lúc này Hoắc Trì Viễn đi vào, cô nhanh chóng quay đầu lại nhìn Hoắc Trì Viễn với ánh mắt cầu cứu..

“Nếu không phải em quấy rầy, bốn giờ cũng không thành vấn đề!”. Hoắc Trì Viễn lãnh khốc trả lời, liền dắt Tề Mẫn Mẫn cứng đơ sắp thành một cục đá lên lầu, bỏ lại mọi người cười toe tóet.

Tề Mẫn Mẫn đứng ở phòng ngủ Hoắc Trì Viễn, mới lấy lại được tinh thần. Cô xấu hổ lấy cái gối ném về phía Hoắc Trì Viễn:” Anh làm cho tôi không giám đi gặp mọi người rồi!”.

Cô tưởng anh ta sẽ giải thích với Hoắc Tương là vừa rồi họ cũng chưa làm cái gì, kết quả anh ta nói hai giờ không đủ, còn phải bốn giờ.!

Làm sao cô đi ra ngoài gặp mọi người nữa!

Bà nội và mọi người nghĩ như thế nào?

“Chúng ta là vợ chồng hợp pháp”. Hoắc Trì Viễn thoải mái nhận cái gối của Tề Mẫn Mẫn, vứt lại trên giường.”Sớm muộn gì cũng phải tiếp nhận thôi.”

Tiếp nhận? Tiếp nhận một lần hoan ái của anh những bốn giờ?

Cô thật không biết mặt của Hoắc Trì Viễn dày đến đâu. Cô lấy túi sách từ trong tay Hoắc Trì Viễn, tức giận đi đến bàn học cạnh cửa sổ, mở túi sách lấy tài liệu bắt đầu làm bài tập.

Để ý đến anh ta nữa, chính là cô bị đần độn!

Hoắc Trì Viễn ngồi bên người cô, mở máy tính ra bắt đầu làm việc của mình, không quấy rầy Tề Mẫn Mẫn nữa.

Tề Mẫn Mẫn gặp phải đề khó, ngẩng đầu nhìn Hoắc Trì Viễn, phát hiện anh ấy đang chuyên chú làm công việc, ngón tay thon dài trên bàn phím như đang khiêu vũ, phát ra giai điệu rung động lòng người.Cô nhìn một chút đến ngây ngốc. Người đàn ông này không cần làm gì cũng phải khiến cho người phụ nữ bị mê hoặc.

Đột nhiên Hoắc Trì Viễn quay lại, nhìn Tề Mẫn Mẫn đang si ngốc nhìn mình, anh vừa lòng nhếch môi mỏng” Chỗ nào không làm được?”.

Tề Mẫn Mẫn lập tức đưa sách đến đưa cho Hoắc Trì Viễn:”Đề này”.

Hoắc Trì Viễn chăm chú giải bài cho Tề Mẫn Mẫn. Cô phát hiện vấn đề gì anh ta cũng giải được, có thể bắt trọng điểm ở đâu, cô có thể lập tức nghĩ ra được bài đó giải như thế nào.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.