Chương 109
“Chú à!” Tề Mẫn Mẫn lập tức đỏ mặt.
“Đàn ông đều là thị giác động vật.” Hoắc Trì Viễn xấu xa nhéo cô một cái: “Nơi này, không đầy một nắm tay!”
“Chú à, đừng làm loạn!” Tề Mẫn Mẫn kéo tay anh xuống, bắt đầu chỉnh lại quần áo của mình. Cô vừa mới sửa lại xong xuôi, điện thoại của anh liền vang lên.
“Hoắc tổng, chúng tôi đã đến Shangrila, vừa cho ông Smith dừng chân.” Âm thanh dịu dàng của Lynda truyền đến.
“Tôi đi đây.” Hoắc Trì Viễn nói xong liền cúp điện thoại, sau đó ánh mắt sáng quắc nhìn Tề Mẫn Mẫn: “Nha đầu, em khiến tôi thiếu chút nữa quên mất chính sự.”
“Chú à, anh khẩn trương đi chiêu đãi khách đi, tự tôi bắt xe về nhà được.” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt nói, liền muốn mở cửa xe đi xuống.
Hoắc Trì Viễn giữ chặt lấy Tề Mẫn Mẫn, âm thanh khàn khàn nói: “Tôi có thuê phòng Tổng thống ở Shangrila, tôi đưa em vào nghỉ ngơi trong phòng, chờ tôi kết thúc công việc sẽ đi tìm em.”
“A…” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt. cô nhớ rõ căn phòng kia, là mấy ngày trước, cô bị anh chiếm đoạt ở đó.
Hoắc Trì Viễn kéo cô đến trước ngực, hôn lên đỉnh đầu cô: “Không nỡ thả em về.”
Tề Mẫn Mẫn vươn hai tay ra, gắt gao nắm chặt eo của anh.
Cô thế nào mà lại giống như đứa bé, cũng muốn gần gũi với anh?
Tình cảm giữa bọn họ hẳn là không dày đến mức này chứ?
Cô còn tưởng rằng mình chỉ thích thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073948/chuong-108.html