Chương 154
Tề Mẫn Mẫn đang muốn tắt Facechat thì nghe thấy giọng nói của Hoắc Trì Viễn.
“Đừng tắt! Anh nhìn em ngủ.” Hoắc Trì Viễn thanh âm khàn khàn nói.
“Anh muốn theo dõi sao? Bên cạnh em không có ai đâu.” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm cười nói. Cô ngồi đầu giường, gác chân lên nhìn Hoắc Trì Viễn qua Facechat.
“Là sợ em lo lắng.” Hoắc Trì Viễn mang laptop đi một vòng quanh phòng tổng thống.”Không có phụ nữ.”
Tề Mẫn Mẫn thở dài, tiếc nuối nói:”Lynda không có quấn quýt với anh, có chút đáng tiếc!”
“Không cho cô ấy cơ hội. Anh có em rồi!” Hoắc Trì Viễn tuy rằng sẽ không nói ra những lời tâm tình, nhưng chỉ ba chữ đơn giản này cũng làm rung động lòng người. “Ngủ đi. Mai còn đi học.”
Tề Mẫn Mẫn cười toe toét. Cô để IPAD ở đầu giường, thưởng cho Hoắc Trì Viễn một cái hôn gió, rồi đắp chăn đi ngủ. Một đêm không mộng mị, bình yên giống như khi Hoắc Trì Viễn đang ở bên cạnh.
“Hôm qua lúc tan học sao không đợi tớ?” Ninh Hạo đang cắn đầu bút thấp giọng hỏi Tề Mẫn Mẫn.
“A? Lớp trưởng, cậu có bảo tớ chờ sao?” Tề Mẫn Mẫn kinh ngạc nghiêng đầu ra chô khác, nhìn thoáng qua Ninh Hạo.
Ánh mắt như sao xinh đẹp của Ninh Hạo có tia tổn thương.”Tớ đã nói với cậu tan học xong sẽ bổ túc cho cậu. Cậu không đợi tớ đã đi rồi.”
Tề Mẫn Mẫn nghĩ một chút mới nhớ lại rằng đúng là có chuyện như vậy. Lớp trưởng và cô đã thống nhất với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073856/chuong-153.html