Chương 161
Đã hơn ba giờ, Hoắc Trì Viễn vẫn đang bận rộn, cô rốt cục không nhịn được mở miệng:”Chú, đi nghỉ sớm một chút.”
“Nha đầu?” Hoắc Trì Viễn nghe thấy giọng nói của cô, lập tức ngẩng đầu, ngồi trước máy tính, ánh mắt sáng quắc nhìn Tề Mẫn Mẫn,”Hay ngày nay phải đi gặp viện trưởng của hơn mười bệnh viện đàm phán chuyện nhập khẩu thiết bị y tế, hôm nay anh phải sửa lại xong xuôi đống tư liệu này.”
“Hơn mười người?” Tề Mẫn Mẫn kinh ngạc mở to đôi mắt đang nhập nhèm ngái ngủ nhìn Hoắc Trì Viễn. Một ngày đi năm người cũng đã mệt muốn chết rồi!
“Hội bạn học cũ tụ họp họ nghe nói anh kiêm quản lý tổng đại lý tiếng tăm nhập khẩu thiết bị y tế, liền giới thiệu cho anh một chút quan hệ.” Hoắc Trì Viễn thản nhiên cười nói.”Bữa cơm tối nay cũng không phí phạm.”
“Chúc mừng! Anh phải kiếm thật nhiều gạo thì mới nuôi được mẹ nó.” Tề Mẫn Mẫn thấy Hoắc Trì Viễn vui vẻ, cười đến sáng lạn.
“Có đạo lý. Anh muốn nuôi em vừa béo vừa trắng.” Hoắc Trì Viễn gật đồng đồng ý.
Tề Mẫn Mẫn bĩu môi nhỏ nhắn trừng mắt nhìn Hoắc Trì Viễn.”Anh muốn nuôi em thành heo, thì người khác sẽ không tranh với anh nữa sao?”
“Là nuôi béo con nhỏ.” Hoắc Trì Viễn xấu xa nói.
“Người xấu! Ngủ đi!” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt vùi vào trong chăn, ngượng ngùng nhìn Hoắc Trì Viễn.
Hoắc Trì Viễn vươn tay, vỗ lưng cô:”Goodnight!”
Ngày hôm sau khi Tề Mẫn Mẫn tỉnh lại, nhìn thấy Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073842/chuong-160.html