Chương 182
Cô không nghĩ muốn bị những lời mật đường của anh mê hoặc.
“Anh không nói nữa. Ngủ đi!” Hoắc Trì Viễn thấy lựa chọn tốt nhất là im lặng, anh nằm bên cạnh cô, đôi con người đen trừng mắt nhìn chiếc gối ngăn cách giữa hai người, đột nhiên anh cầm lấy nó ném xuống dưới đất, từ phía sau ôm lấy eo cô, âm thanh khàn khàn nói: “Nha đầu, anh với em nói chuyện đi!”
“Mời tuân thủ khoảng cách nhất định! Cám ơn sự hợp tác!” Tề Mẫn Mẫn cảm giác được khí nóng mà anh phun ra, liền lập tức mở miệng yêu cầu. Anh ngủ ở sau lưng cô, khiến cho cô sắp không khống chế được cảm xúc của mình mà thỏa hiệp.
“Nha đầu, khẩu khí của em càng lúc càng giống anh.” Đột nhiên Hoắc Trì Viễn nở nụ cười.
“Gần mực thì đen!” Tề Mẫn Mẫn lạnh lùng nói, tự động phân loại anh là mực.
“Mực thì mực, chỉ cần em không tức giận.” Hoắc Trì Viễn không sao cả trả lời lại.
Tề Mẫn Mẫn xoay người, nổi giận trừng mắt nhìn Hoắc Trì Viễn: “Anh sáng hay đen thì liên quan gì đến chuyện tôi tức giận hay không?”
“Có!” Hoắc Trì Viễn cười cười: “Em tức giận thì khi đó anh là mực, chỉ có em hết giận anh mới có thể sáng được.”
Cô hạ quyết tâm sẽ không dễ dàng tha thứ cho anh!
“Lớp trưởng, cậu cũng vừa đến?” Tề Mẫn Mẫn cười chào hỏi Ninh Hạo.
Ninh Hạo nhẹ nhàng uhm một tiếng, có vẻ đăm chiêu xoay người đi vào trong.
Tề Mẫn Mẫn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073802/chuong-180.html