Chương 184
Ngoài việc thuận theo tự nhiên, cô còn có thể thế nào? Tưởng Y Nhiên ở trong lòng Hoắc Trì Viễn, cô đuổi mãi cũng không đi.
“Ngày quốc khánh định đi chơi đâu chưa?” Đột nhiên Ninh Hạo quan tâm hỏi han.
“Có thể đến chơi với ba, ông ấy xuất viện, mình định dẫn ông ấy đi Hải Nam chơi vài ngày.” Tề Mẫn Mẫn thật sự trả lời.
Kế hoạch này cô đã suy nghĩ mất một ngày.
Cô và Hoắc Trì Viễn cứ giằng co nhau như vậy khiến cả hai đều rất khó chịu, cô không muốn về nhà, không muốn nhìn thấy dáng vẻ si tình nhớ nhung Tưởng Y Nhiên của Hoắc Trì Viễn, không muốn để chính mình bị thương chồng chất.
“Khéo vậy? Mình và anh họ cũng định đi Hải Nam, hay là cùng đi?” Ninh Hạo nhàn nhạt cười nói.
“Mình còn chưa đặt vé máy bay và khách sạn.”
“Vừa lúc cùng đặt.” Ninh Hạo có chút hưng phấn. Nếu Tề Mẫn Mẫn đồng ý, anh có thể cùng cô vui chơi bảy ngày.
“Chờ mình về hỏi ba đã.” Tề Mẫn Mẫn cười nói.
Trước khi tan học, Tề Mẫn Mẫn nhận được điện thoại của Hoắc Trì Viễn.
“Nha đầu, anh bảo lái xe đến đón em, một lát nữa có hoạt động, em tham gia cùng anh.” Âm thanh của anh vẫn lạnh lùng như cũ, giống như đang giao việc cho cấp dưới, chỉ như thế thôi.
“Hoạt động gì? Có thể không đi được không?” Tề Mẫn Mẫn nhíu mày. Cô chưa từng tham gia vào công việc của Hoắc Trì Viễn, sợ ứng phó không nổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073797/chuong-182.html