Chương 233
“Anh không thích ăn son môi!” Hoắc Trì Viễn nhìn thoáng qua Lynda, cười nói với Tề Mẫn Mẫn.”Tự nhiên vẫn là tốt nhất.”
Tề Mẫn Mẫn kiêu hãnh ở trong lòng anh cười nói:”Em trời sinh đã tự nhiên như vậy rồi. Có những người nửa đêm nếu không tẩy trang có thể dọa chết người ta mất.”
Nói xong, Tề Mẫn Mẫn lườm Lynda.
Trịnh Húc vốn bình tĩnh nay không kiên trì nổi nữa mà đột nhiên cười thành tiếng. Anh vẫn cảm thấy Tề Mẫn Mẫn thực sự ngây thơ, không hiểu sao Hoắc tổng lại có thể say mê cô, hôm nay cuối cùng cũng được chính kiến cô mồm miệng lanh lợi.
Sắc mặt Lynda trong chốc lát từ đỏ chuyện sang xanh rồi lại trắng. Cô một chút đồ ăn cũng chưa động đến lại đứng dậy chạy vào toilet. Lúc trở ra thì lớp trang điểm trên mặt cô đã được tẩy đi hết, tuy sắc mặt có chút vàng vọt, nhưng đôi mắt mềm mại đáng yêu, đôi môi khêu gợi kia vẫn tràn ngập mê hoặc.
Lynda khiếu khích nhìn về phía Tề Mẫn Mẫn, dùng loại ánh mắt:”loại người như cô cũng đòi so sánh với khuôn mặt hoàn hảo của tôi” liếc nhìn Tề Mẫn Mẫn.
“Cô Lynda, cô vẫn nên trát phấn vào thì hơn! Không thì không ai có thể đếm nổi tàn nhang trên mặt cô mất.” Tề Mẫn Mẫn làm sao có thể cho Lynda đắc ý, lập tức trào phúng nói.
Lynda đã muốn tức giận thì Hoắc Trì Viễn rốt cục cũng mở miệng:”Nha đầu, ngoan nào!”
Dương Nguyệt Quyên đưa thuốc cho Tề Bằng Trình, quan tâm hỏi han:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073734/chuong-231.html