Chương 255
“Ngoan? Anh tập trung suốt mười mấy giờ để làm việc, làm xong liền nhanh chóng trở về nhìn em, kết quả em lại chạy đi đâu chơi rồi mang vết thương trở về.” Hoắc Trì Viễn lạnh lùng nhìn Tề Mẫn Mẫn liếc mắt một cái.
“Ngô Giai tìm em… Uhm… Không thể từ chối.” Tề Mẫn Mẫn chột dạ cúi đầu, vui vui nhìn khuôn mặt lạnh lẽo của Hoắc Trì Viễn. Thượng đế sẽ tha thứ cho lời nói dối của cô đi?
“Thật sự là leo núi bị ngã?” Đột nhiên Hoắc Trì Viễn đến sát mặt cô, thật sự nhìn chằm chằm cô.
Tề Mẫn Mẫn bối rối liếm môi, bất an nháy mắt một cái: “Chú à… không phải vậy, còn có thể thế nào? Không hẳn là em tự làm bình bị thương chứ?”
“Em lộ rồi.” Hoắc Trì Viễn xoa mặt cô: “Nếu là ngã bị thương trên người thì hẳn sẽ trầy da, mắt anh không mù.”
“Chú thông minh như thế làm gì?” Tề Mẫn Mẫn mở miệng nhỏ, có chút buồn bực nhìn Hoắc Trì Viễn. ở trước mặt anh muốn nói dối đều không dễ dàng. Muốn nói ra sự thật sao? Không được! Nói ra sự thật Hoắc Trì Viễn chắc chắn sẽ không để cô gặp bác gái Tưởng nữa. Cô thật tâm muốn chuộc tội! Cô cắn môi im lặng vài giây, phát hiện một lời nói dối có thể hoàn mỹ hơn vô số lời nói dối khác, nhưng vẫn rất muốn dùng: “Chú à, nếu em nói em đánh nhau với người ta, anh có thể nói em là nha đầu điên không?”
“Có!” Hoắc Trì Viễn thô thanh nói.
Hạ Minh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073712/chuong-253.html