Chương 290
“Sốc thuốc đến tử vong? Ông lấy ít tiền đưa bịt miệng họ lại đi!” Dương Nguyệt Quyên căng thẳng trong lòng bàn tay đầy mồ hôi. Nếu người nhà làm lớn chuyện này lên, nhất định sẽ tra ra rằng là thuốc của bọn họ là thuốc đã quá hạn sử dụng. Đến lúc đó chỉ e có tiền cũng không thể xong việc được.
“Bà muốn đưa bao nhiêu? Hạn mức cao nhất là gì?”
“Đương nhiên là càng ít càng tốt!” Dương Nguyệt Quyên căm tức nói.
“Tôi chỉ sợ lỡ như người nhà Đại sư tử mở miệng…”
“Bất quá chỉ là một cái mạng hèn! Nhiều nhất là mười vạn!” Dương Nguyệt Quyên phiền chán nói.
“Chuyện này có nên nói cho tổng giám đốc biết không?”
“Ông già rồi nên đầu óc cũng hồ đồ luôn rồi sao?” Dương Nguyệt Quyên giọng the thé, trào phúng hỏi lại.
“Tôi là sợ phiền phức quá lớn, vị trí giám đốc của tôi ở nơi đó không tiện giải quyết.”
“Ông cũng không còn cách nào khác! Tôi nói thế nào thì ông cứ làm như vậy đi! Đừng nói thêm những điều không nên nói!” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nói xong, liền cúp điện thoại, bất an đi đi lại lại trong nhà tắm.
Tập đoàn Bằng Trình hiện tại đang bấp bênh, một lời gièm pha thôi cũng có thể đánh sập. Nếu như vấn đề dược phẩm quá hạn bị phát hiện trước khi lô hàng được đóng gói bán đi Tây Bắc, ngân hàng sẽ tới đòi nợ trước tiên, sau đó là một đám chủ nợ đến thăm……Ngẫm lại mới thấy hậu quả này thật đáng sợ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073667/chuong-288.html