Chương 293
“Anh cũng có thể!” Hoắc Trì Viễn ăn giấm nói, vẻ mặt lạnh dần.
“Chắc chắn anh không bằng lớp trưởng.” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm cời nói, Hoắc Trì Viễn thật sự càng ngày càng thích ghen tỵ Ngay lúc anh còn muốn chứng minh mình còn chơi nhảy cầu cũng tốt, thuyền của Tề Lạc đột nhiên đánh về phía bọn họ.
Tề Mẫn Mẫn không hề phòng bị liền ngã xuống.
Chờ Hoắc Trì Viễn cố định được thuyền buồm quay lại muốn tìm Tề Mẫn Mẫn nhưng không thấy cô đâu cả. Hô vài tiếng đợi một lúc cũng không được đáp lại anh lo lắng cởi bỏ dây thừng trên người, không chút do dự nhảy xuống nước. Xuống dưới nước anh tìm kiếm khắp nơi, đột nhiên cách đó không xa nhìn thấy hai bóng người, anh lập tức bơi về phía bọn họ.
“Chị, anh rể!” Tề Lạc sau khi giả bộ rơi xuống hồ cũng hô lớn.
Tề Mẫn Mẫn cảm giác mình bị rơi xuống nước có tránh kiểu gì cũng không thoát, đến khi sắp hít thở không thông thì đột nhiên có người ôm cổ cô trồi lên mặt nước. Cô liều mạng giãy dụa thật lâu.
“Cô từ từ thôi! Nếu còn giãy dụa cô sẽ làm cho Ninh Hạo cũng phải rơi xuống hồ cá giống cô đấy!” Bên cạnh đột nhiên vang lên một giọng nữ sắc bén.
Là Lynda!
Cô ta có ý gí?
Người ôm cổ cô là Ninh Hạo?
“Tề Mẫn Mẫn, đừng sợ!” Giọng nói dịu dàng của Ninh Hạo truyền đến, mang theo sự trầm ổn, nháy mắt trấn an được Tề Mẫn Mẫn đang sợ hãi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073658/chuong-291.html