Chương 337
“Chắc là cãi nhau. Đừng lo lắng quá, đầu giường ầm ĩ cuối giường lại hòa hợp, anh mình lại không muốn Tề Mẫn Mẫn chịu uất ức.” Hoắc Tương hạ giọng, thì thầm với Hoắc Nhiên.
Hoắc Nhiên bĩu môi: “Anh mình tâm tư thật khó đoán.”
“Không có việc gì đâu. Chị dâu nhỏ cứ làm nũng là được rồi.” Hoắc Tương nhìn qua Tề Mẫn Mẫn, mắt cười nói. Nếu cô là đàn ông, nhất định sẽ không cự tuyệt một người vợ khêu gợi đáng yêu như vậy làm nũng với mình.
Cô tin Tề Mẫn Mẫn!
Tề Mẫn Mẫn cảm thấy ánh mắt của mọi người đều hướng vào mình, liền nuốt thức ăn không được tự nhiên, đứng dậy nói: “Em no rồi. Mọi người cứ từ từ ăn.”
Nói xong, cô chạy ra khỏi nhà ăn như đang đi chạy nạn, nhanh chân lên lầu.
“Anh cũng ăn no rồi.” Hoắc Trì Viễn nhìn Tề Mẫn Mẫn rời đi, cũng buông đũa xuống rời đi.
Nhìn thấy Hoắc Trì Viễn đuổi theo, Chu Cầm nghi hoặc cắn đũa: “Chuyện gì đang diễn ra vậy?”
“Anh ấy kín miệng quá hỏi không nói.” Hoắc Tương nói.
“Nếu anh ấy để ý chuyện Tề Mẫn Mẫn là con gái của Tề Bằng Trình, trong lòng sinh hận thì không nên cưới con bé.” Chu Cầm cau mày nói.
“Hai người bọn họ hồi trước không phải rất ân ái sao?” Hoắc Nhiên tự hỏi, nhỏ giọng nói,”Hồi đó nhìn thấy anh ấy mua “áo mưa” ở trong siêu thị, mua hẳn một tá. Cuộc sống của bọn họ chắc rất hài hòa.”
“Thật không? Bà sắp có chắt để bế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073582/chuong-330.html