Chương 435
Cô thật vất vả mới làm cho Hoắc trì Viễn thừa nhận thích cô, còn chưa thưởng thức chút ngọt ngào nào thì Hoắc Nhiên lại chạy đến đây.
“Đúng là em đã tàn phá khung cảnh rồi. Tội lỗi quá!” Hoắc Nhiên dùng sức đấm vào ngực, dường như hối hận nhưng trong mắt lại đầy ý cười.
Hoắc trì Viễn dùng sức đạp Hoắc Nhiên một cái:”Diễn đủ chưa!
Hoắc Nhiên vừa ôm chân vừa cười nói:”Đủ rồi! Đủ rồi! Anh thật là nham hiểm!”
Hoắc trì Viễn lấy cặp nhiệt độ trong người Tề Mẫn Mẫn, nhìn thoáng qua rồi đưa cho Hoắc Nhiên:”Nếu đã đến rồi thì xem bệnh cho Tề Mẫn Mẫn đi. Cô ấy vẫn sốt cao không hạ, lại phát bệnh rồi.”
“Ho khan sao? Một ngày sốt mất lần? Nhiệt độ cao nhất là bao nhiêu…” Hoắc Nhiên đặt hộp thuốc lên bàn bắt đầu hỏi han bệnh tình.
Lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt đứng đắn của Hoắc Nhiên, Tề Mẫn Mẫn thấy có chút không quen. Hoắc Nhiên như vậy mới ra dáng một bác sĩ.
Cô giống như một bệnh nhân ngoan ngoãn, trả lời từng câu một.
Hoắc Nhiên lấy một thanh đè lưỡi từ trong hộp thuốc ra, nghiêm trang nói:”Há mồm. A!”
“Hoắc Nhiên, anh có thể không tỏ ra nghiêm trang như vậy không. Em buồn cười.” Tề Mẫn Mẫn rốt cục không nhịn được, cười đến ngã vào lòng Hoắc trì Viễn.
Hoắc Nhiên bất mãn dựng mày:”Em vẫn luôn đứng đắn! Ok!
“Hay cứ không đứng đắn như trước đi!” Tề Mẫn Mẫn cười nói. Cô đã quen nhìn thấy một Hoắc Nhiên phóng khoáng không chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073387/chuong-428.html