Chương 438
Tề Lạc tự nhiên không phải là đồ ngốc, cô ta hoàn toàn có thể nghe hiểu Hoắc Nhiên nói gì.
Cho nên vẻ mặt cô ta thoạt nhìn lúc xanh lúc trắng. Đi cũng không được mà ở lại cũng không xong.
Hoắc Nhiên cầm túi thuốc liền nhanh chóng đi ra ngoài, một câu chào hỏi cũng không có.
Tề Lạc ném cái túi GUCCI số lượng có hạn trong tay xuống, buồn bực ngồi trên ghế sofa.
Cô nếu đã đến đây, liền không thể dễ dàng buông tha như vậy được.
Sau khi Hoắc trì Viễn sắp xếp ổn thỏa cho Tề Mẫn Mẫn xong đi xuống liền nhìn thấy Tề Lạc vẫn chưa có rời đi, anh khẽ nhíu mày hỏi: “Cô như thế nào còn không đi?”
”Anh rể…” Vành mắt Tề Lạc khẽ đỏ, ủy khuất cắn môi.”Chị của em có phải bị bệnh rất nặng hay không?”
”Không phải. Cô ấy chẳng qua là dính chút phong hàn mà thôi. Cô không cần lo lắng. Trở về không cần phải nói cho Tề Bằng Trình.” Hoắc trì Viễn lạnh lùng nói xong, liền đi vào phòng bếp.
Khi anh bưng một chén thuốc Đông y từ bên trong ra, vậy mà vẫn nhìn thấy Tề Lạc ngồi đó như bị dính keo. Mắt anh khẽ nheo lại, không còn chút kiên nhẫn nào.
“Sao em còn ở đây?” Hoắc trì Viễn uyển chuyển nói.
“Anh rể, anh có thể cho em ở lại một đêm không?” Tề Lạc điềm đạm đáng yêu, giống như thật sự không nhà để về.
“Nếu em không có tiền, anh có thể bảo lái xe đưa em về,.” Hoắc trì Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073383/chuong-431.html