Chương 520
Tề Mẫn Mẫn dựng thẳng ba ngón tay lên, thấy Hoắc trì Viễn nghiêm mặt, liền thu hồi một ngón tay, hướng Hoắc trì Viễn hai cái, thấy anh vẫn nghiêm mặt, lại thu hồi tiếp một ngón tay, sau đó đáng thương nói với Hoắc trì Viễn: “Một ngày, một ngày cũng không được sao?”
Cô muốn nghỉ ngơi, cô sợ tình cảm mãnh liệt của Hoắc trì Viễn.
Lại làm tiếp nữa, cô nhất định sẽ bị phá hư mất.
Mà dường như anh chỉ cần vừa thấy cô, liền hận không thể cắn cô đến tận xương cốt.
“Nha đầu, Hoắc trì Viễn luyến tiếc, con vẫn nên trở về cùng nó đi. Con ở cạnh cha mười tám năm, cha thấy đủ rồi.” Tề Bằng Trình cưng chiều nói.
Tề Mẫn Mẫn ôm lấy cánh tay của Tề Bằng Trình, làm nũng nói: “Nhưng con nghĩ đến ba.”
Hoắc trì Viễn cầm nắm tay, thô vừa nói: “Một ngày, sáng sớm mai anh đón em đến trường!”
Tề Mẫn Mẫn nghe được lời nói của Hoắc trì Viễn, lập tức hưng phấn mà xoay người, bổ nhào vào trong lòng Hoắc trì Viễn, nặng nề hôn anh một cái: “Cảm ơn chú!”
“Em cứ thế mà rời đi sao?” Hoắc trì Viễn nhăn mặt, lạnh nhạt hỏi.
“Em rất mệt. Em phải nghỉ ngơi một ngày.” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt, nhỏ giọng nói bên tai Hoắc trì Viễn.
Thực ra cô cũng lưu luyến Hoắc trì Viễn, nhưng lại sợ về nhà thì không xuống nổi giường.
Hoắc trì Viễn nghe được lời nói của cô, lập tức đau lòng.
Đúng là hai ngày nay anh có chút không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073217/chuong-513.html