Chương 543
“Mình đã lĩnh giáo qua bản lĩnh của cô ấy.” Ninh Hạo thản nhiên cười: “Hoắc trì Viễn sẽ không coi trọng cô ấy, cậu đừng lo lắng.”
“Mình hoàn toàn không lo lắng về Hoắc trì Viễn.” Tề Mẫn Mẫn cười nói: “Lớp trưởng, Hoắc trì Viễn đến rồi, mình đi đây!”
“Hôm nay ở trường thế nào?” Tề Mẫn Mẫn vừa lên xe, Hoắc trì Viễn đã quan tâm hỏi han.
“Tâm trạng rất tốt.” Tề Mẫn Mẫn vui vẻ cười nói. “Em thả ra chút tin tức cho Hạ Minh Minh và Vương Giai Tuệ biết, bọn họ đều sợ đến mức không dám trêu chọc em. Em còn tưởng phải mất đến vài ngày, thì ra là những người chỉ dám bắt nạt kẻ yếu.”
“Là vì chồng em lợi hại.” Hoắc trì Viễn xoa đầu Tề Mẫn Mẫn, kiêu ngạo nói.
Tề Mẫn Mẫn ôm lấy cánh tay Hoắc trì Viễn, cười nói:”Hoắc trì Viễn, thầy giáo dạy Anh văn của em khen rằng đoạn văn ngắn hôm trước em viết rất hay, thầy còn nói em được dạy dỗ siêu siêu tốt.”
“Em có phải rất đắc ý không!” Hoắc trì Viễn thản nhiên nở nụ cười.
“Em đắc ý nên mới khoe khoang mà!” Tề Mẫn Mẫn kiêu hãnh dựa vào Hoắc trì Viễn làm nũng, tươi cười so với ánh nắng xuân tươi đẹp buổi sáng còn kiều diễm hơn ba phần.
Hoắc trì Viễn chỉ vào mặt mình, thản nhiên cười hỏi:”Có phải nên thưởng cho anh không?”
Tề Mẫn Mẫn đưa hai tay ôm lấy gương mặt anh, hôn thật mạnh lên đôi môi mỏng của anh:”Vậy được chưa?”
“Không đủ!” Hoắc trì Viễn ôm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073167/chuong-536.html