Chương 550
Lý Á Lệ bổ nhào tới trước mặt con gái, cũng không có đoạt thuốc nữa, chỉ là yên lặng ở bên người cô rơi lệ.
”Nhổ ra!” Tề Mẫn Mẫn nghiêm khắc ra lệnh.
Vương Giai Tuệ tay bưng ly nước liền ngừng một chút, bởi vì trong miệng có thuốc, cho nên giọng nói có chút mơ hồ không rõ, nhưng vô cùng kiên định nói: “Mình không phải diễn trò!”
Nói xong, cô liền muốn uống nước nuốt toàn bộ thuốc vào bụng.
Đúng lúc này, Tề Mẫn Mẫn đột nhiên ra tay, một phát bắt được cốc nước trong tay Giai Tuệ: “Nhổ thuốc ra đi! Tuy tôi hận cậu, nhưng cũng không muốn cậu gặp lại rắc rối ngày đó tôi đã chịu.”
”Tề Mẫn Mẫn?” Vương Giai Tuệ không nghĩ tới Tề Mẫn Mẫn vậy mà lại thiện lương như thế, nên nhất thời có chút sửng sốt. Lại nghĩ đến chính mình ra tay hại một người lương thiện như vậy, trong lòng cô tràn đầy tự trách.
Tề Mẫn Mẫn thoải mái cười nói: “Thuốc này của cậu rất mạnh. Có thể làm cho người ta hạ đường huyết, mất nước mà chết. Cậu đem dược ói hết ra đi. Ngày mai còn phải đi học.”
”Cậu đây là tha thứ cho mình rồi hả?” Vương Giai Tuệ không thể tin được nhìn Tề Mẫn Mẫn. Cứ đơn giản như vậy mà tha thứ cho cô sao?.
”Cậu trước nôn hết thuốc ra rồi hãy nói. Thùng rác ở bên kia!” Tề Mẫn Mẫn lạnh lùng chỉ thùng rác phía bên kia nói.
Vương Giai Tuệ nghe lời đi qua, nhổ hết toàn bộ thuốc ở trong miệng ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073156/chuong-543.html