Chương 564
Anh trở lại phòng làm việc, đeo kính mắt, mở ra Laptop bắt đầu làm việc.
Hai giờ sau, trước cửa phòng làm việc liền có một cái bóng lén lút.
Tề Mẫn Mẫn thò đầu vào trong phòng làm việc, liền phát hiện ra Hoắc trì Viễn đang bận rộn làm việc. Tuy anh chỉ mặc quần áo ở nhà, nhưng phong độ thì không hề giảm sút. Chiếc kính đen kia nếu là người thường đeo vào liền trở nên tầm thường, nhưng anh đeo vào lại có một cảm giác khác lạ, chẳng những không xấu ngược lại còn làm cho anh thêm đẹp trai hơn. Nghiêm cẩn, lạnh lùng, giác, gọng kính màu đen mang đến cho anh một loại cảm giác thần bí.
Cô thò đầu vào liền nhìn đến ngây ngốc.
“Lén lút làm cái gì? Vào đây!” Hoắc trì Viễn lạnh lùng nói.
“Hoắc trì Viễn, sắp 12 giờ rồi. Anh không định đi ngủ sao?” Tề Mẫn Mẫn nháy mắt, đau lòng quan tâm.
“Mới vừa rồi là ai nhẫn tâm đuổi anh ra ngoài?” Hoắc trì Viễn cũng không ngẩng đầu, lạnh lùng hừ một tiếng.
Tề Mẫn Mẫn cho rằng Hoắc trì Viễn tức giận, lập tức chạy tới, một bên ôm cánh tay anh, một bên dỗ dành nói: “Người ta kia chỉ là nói đùa anh thôi. Ai bảo anh quấy nhiễu không cho em làm bài tập?!”
“Không có anh, em có thể làm xong bài?” Hoắc trì Viễn kiêu ngạo nhìn Tề Mẫn Mẫn liếc mắt một cái.
“Có thể a! Em có trợ thủ.” Tề Mẫn Mẫn thần bí cười nói.
“Ninh Hạo?” Trực giác liền nói cho Hoắc trì Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073127/chuong-557.html