Chương 587
“Là người nào vậy?” Hoắc trì Viễn có chết cũng không thừa nhận.
Tề Mẫn Mẫn nhà chúng ta trừ gừng thì hầu như cái gì cũng ăn. Đôi lúc, chú con trêu chọc nó là động vật ăn tạp đó. Tề Bằng Trình nhìn Tề Mẫn Mẫn cười ha hả.
“Đúng thế, bảo cô ấy uống nước gừng chẳng khác nào ép cô ấy uống thuốc độc!” Hoắc trì Viễn nhớ lại lần cuối cùng anh dùng mẹo bắt cô uống hết chỗ nước gừng, trong mắt đầy ý cười.
“Từ nhỏ, con bé đã không thích uống nó rồi!” Tề Bằng Trình cười ha ha.
“Cưỡng bức và dụ dỗ mới khiến cô ấy uống!” Hoắc trì Viễn đồng ý gật đầu.
Ở dưới bàn, Tề Mẫn Mẫn đá chân Hoắc trì Viễn. Nếu anh dám kể cách mà anh bức cô uống nước gừng thì hôm nay cô sẽ đuổi anh ra khỏi phòng.
Tề Lạc tò mò nhìn Hoắc trì Viễn: “Anh rể, làm sao anh bắt chị em uống nước gừng được? Ba đã thử nhiều cách nhưng chị nhất định không chịu uống!”
“Cho cô ấy ăn kẹo!” Dưới ánh mắt hung tợn của Tề Mẫn Mẫn, Hoắc trì Viễn bình tĩnh trả lời. Sự thân mật giữa hai vợ chồng họ, anh chắc chắn sẽ không nói.
Tề Mẫn Mẫn thả lỏng một chút, cười gắp cho Hoắc trì Viễn một chút rau: “Hoắc trì Viễn, chắc anh đói rồi! Mau ăn đi!”
Hoắc trì Viễn cũng không hề động đến đồ ăn mà vươn người lên lấy một con tôm hùm đất. Khi anh chuẩn bị chạm đến con tôm hùm đất thì Tề Bằng Trình cũng duỗi tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073094/chuong-580.html