Chương 594
“Mẹ, con có thể chịu.Mẹ đừng trách anh hai Cố.” Tề Lạc lập tức lên tiếng, lộ ra một biểu tình đáng thương tội nghiệp.
“Hoắc trì Viễn, cậu kêu người nhanh chóng qua đây đi! Tiểu Lạc nhà chúng tôi chịu được, nhưng tôi không chịu được!” Dương Nguyệt Quyên tức giận ra lệnh cho Hoắc trì Viễn.
Hoắc trì Viễn giận tái mặt, không thèm để ý đến Dương Nguyệt Quyên.
Tề Mẫn Mẫn lúc này tức giận kéo Hoắc trì Viễn ra phía sau,lạnh mặt nhắc nhở Dương Nguyệt Quyên: “Bà bị mù sao? Trên người anh hai Cố đầy máu cửa người bệnh, chỉ sợ xương cốt cũng đã bị nghền nát, tính mạng nguy kịch, tiểu Lạc bất quá cũng chỉ bị ngã một cái. Ai nặng ai nhẹ người có mắt đều có thể nhìn thấy! Bà tốt nhất nên lăn ra ngoài, đừng có ở chỗ này kêu gào! Đừng có đi quấy nhiễu anh Hoắc Nhiên chữa bệnh!”
“Cô cô cô… Cô vậy mà lại bảo tôi lăn đi?” Dương Nguyệt Quyên chỉ vào mũi Tề Mẫn Mẫn, tức giận trừng to mắt.
“Nguyệt Quyên! Câm miệng!” Tề Bằng Trình lạnh mặt quát.
“ Tôi biết mà….Tôi biết tôi cùng Tiểu Lac chẳng có địa vị gì ở trong cái nhà này cả.” Dương Nguyệt Quyên thương tâm bụm mặt khóc rống lên.
“Đây là người nhà bệnh nhân? Làm ơn không cần phải gây ồn ào náo loạn trước cửa phòng cấp cứu!” Một y sĩ lúc này rốt cuộc nhịn không nổi nữa đành lớn tiếng khiển trách.
“Bà ở chỗ này liền khiến cho bác sĩ không thể tập trung chữa bệnh.
Theo tôi ra ngoài!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073087/chuong-587.html