Chương 617
“Má Đinh, ba con đâu?” Tề Mẫn Mẫn lễ phép hỏi.
“Hôm nay ông chủ đến bệnh viện kiểm tra lại, vừa trở về đang nghỉ ngơi ở trên lầu.”
Tề Mẫn Mẫn nghe thấy dì giúp việc nói thế vội vàng chạy lên tầng.
Ba đến bệnh viện khám lại mà cũng chẳng nói với cô.
Lúc cô chạy vào phòng ba thì thấy Tề Bằng Trình đang dưa lưng vào đầu giường đọc tài liệu.
“Ba, sao ba không nghỉ ngơi tử tế?” Tề Mẫn Mẫn đi lên phía trước, đoạt lấy tài liệu, đặt lên tủ đầu giường, bất mãn nhìn Tề Bằng Trình.
“Ba không sao!” Tề Bằng Trình cười yêu chiều, “Sao hôm nay lại rảnh rỗi về thăm ba thế?”
“Hoắc trì Viễn đi công tác cho nên con về nhà với ba. Ba, ba đừng học Hoắc trì Viễn, một ngày có 24 tiếng thì có tận 18 tiếng giành cho công việc. Tim ba không được tốt, ba phải chú ý nghỉ ngơi!” Tề Mẫn Mẫn đau lòng nói.
“Được! Ba sẽ chú ý!” Tề Bằng Trình vén chăn lên, định đi xuống dưới. Kết quả bị Tề Mẫn Mẫn ấn về trên giường.
“Ba cứ ngồi đây, để con gọt táo cho ba!” Tề Mẫn Mẫn cười nói.
“Từ lúc nào con gái ba đã học được cách chăm sóc người khác vậy?” Tề Bằng Trình vui mừng cười nói.
“Trước kia con không hiểu chuyện như vậy sao? Chỉ gọt một quả táo mà cũng khiến ba cảm động vậy ạ?” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm le lưỡi cười.
“Con gái ba là nhất mà!” Tề Bằng Trình kiêu ngạo cười.
“Chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3073045/chuong-609.html