Chương 771
Nói lý vói một bệnh nhân tâm thần, giống như đàn gảy tai trâu, cho dù đầu trâu có trở nên thông thái, thì đó vẫn là đầu trâu.
Bà ấy dường như đã đi vào ngõ cụt, chỉ cần biết Tề Mẫn Mẫn là người có tội, dù có nói thế nào cũng không thuyết phục được bà.
Anh và Tề Mẫn Mẫn cho dù có ở bên nhau, có bà Tưởng ở giữa, chắc chắn sẽ tràn ngập đau khổ.
Bà ấy nhất định sẽ mạnh mẽ chia rẽ bọn họ.
Nghĩ vậy, nắm tay của Hoắc trì Viễn nhẹ nhàng run rẩy.
“Muốn tôi tha thứ cho nó, thì cậu phải tránh xa nó ra! Cậu muốn yêu đương, tôi sẽ tìm người khác cho cậu!” Bà Tưởng lạnh lùng nhìn Hoắc trì Viễn, trong ánh mắt không hề khoan dung, kiên quyết cự tuyệt.
“Bác gái!” Hoắc trì Viễn khiếp sợ nhìn bà Tưởng,”Vì sao lại bắt cháu từ bỏ Tề Mẫn Mẫn? Bác cũng có tình yêu mà!”
‘Yêu?” Bà Tưởng đột nhiên ngửa mặt lên trời cười to, giữa nghĩa địa tiếng cười của bà vang lên u ám, giống như không tìm thấy linh hồn người nhà, tứ phía cô độc, buồn rầu, tuyệt vọng…
Tiếng cười đột nhiên dừng lại, giống như dây đàn cổ cầm bị đứt đoạn.
Bà Tưởng thu lại ánh mắt, lạnh lùng nhìn Hoắc trì Viễn:”Hoắc trì Viễn, tôi có yêu! Cho nên tôi mới hận Tề Mẫn Mẫn đến như vậy! Một tay nó hủy diệt con gái tôi, hủy diệt cả gia đình tôi, hủy diệt tình yêu của rôi! Tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Tề Mẫn Mẫn! Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3072735/chuong-763.html