Chương 792
“Không cần đâu! Như vậy là được rồi!” Tề Mẫn Mẫn định cầm bát cháo nhưng bị Hoắc trì Viễn tránh đi.
“Để anh đút cho em!” Hoắc trì Viễn lấy cái ghế đặt bên cạnh giường bệnh rồi ngồi xuống.
Tề Mẫn Mẫn hé miệng, chờ Hoắc trì Viễn đút thìa đầu tiên.
Chủ động nói lời chia tay vậy mà cô lại tham lam sự che chở và dịu dàng của anh.
Cô thật không có tiền đồ mà.
Nếu Tưởng phu nhân biết được thì sẽ ra tay với Hoắc trì Viễn thì sao?
“Vừa rồi, anh mới gọi điện cho ba vợ, nói chuyện em nằm viện cho ba! Ba nói, em phải dưỡng bệnh cho thật tốt, nghe lời bác sĩ!” Hoắc trì Viễn cười nhẹ, đôi mắt thâm sâu đều là sự cưng chiều.
“A….. Cảm ơn!” Tề Mẫn Mẫn xa cách trả lời.
Ăn cơm xong, Tề Mẫn Mẫn cúi đầu, mười ngón tay đan lấy nhau, hạ lệnh đuổi khách: “Hoắc trì Viễn, anh cần phải đi.”
“Giường đủ lớn.” Hoắc trì Viễn ngòi ở bên giường ôm sát Tề Mẫn Mẫn, vùi đầu vào cổ cô, mặt dày sán lại không chịu đi. Cô sẽ không biết được anh mấy ngày nay có bao nhiêu lần nhớ cô. Muốn đi tìm cô nhưng thật may là vẫn còn khống chế mình được, anh thật sự rất khổ sở. Nếu không phải cô bị thương, anh không biết mình rốt cuộc sẽ phải chờ bao lâu nữa mới được ôm cô. Khoảnh khắc cô ở trong lòng anh kia, có trời mới biết anh muốn tạ ơn Thượng Đế như thế nào.
Tề Mẫn Mẫn ở trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3072693/chuong-784.html