Chương 810
“Hoắc Nhiên!” Tề Mẫn Mẫn trừng mắt nhìn Hoắc Nhiên. Cô nghĩ muốn thoát, nay chẳng những không thoát được lại càng thêm thống khổ hơn.
“Đừng làm nũng với anh! Anh sẽ mềm lòng.” Hoắc Nhiên trêu chọc nói.
Tề Mẫn Mẫn nằm xuống, chỉ chừa lại cho Hoắc Nhiên một bóng lưng.
Hoắc Nhiên cố ý thở dài: “Anh vẫn là người dễ mềm lòng mà. Chờ anh anh đến đây, anh sẽ đi làm thủ tục xuất viện cho em.”
Tề Mẫn Mẫn lập tức ngồi dậy, vui sướng hỏi: “Em có thể xuất viện rồi?”
“Là ai vừa mới rống to bên tai anh là tất cả đều tốt?” Hoắc Nhiên móc móc lỗ tai, cau mày hỏi.
“Hoắc Nhiên, anh thật đúng là người tốt!” Tề Mẫn Mẫn vui vẻ nhảy dựng từ trên giường bệnh xuống, ôm lấy cổ Hoắc Nhiên, cười nói vui vẻ.
Hoắc Nhiên khẩn trương kéo cánh tay Tề Mẫn Mẫn xuống, trịnh trọng nói: “Cô Nãi Nãi của tôi ơi, em đừng có thân mật với anh như vậy. Chẳng may bị anh anh nhìn thấy, anh nhất định sẽ bị chỉnh cho thật thảm đấy.”
“Nếu không phải Hoắc trì Viễn không có ở đây, anh nghĩ rằng em nguyện ý ôm anh sao?” Tề Mẫn Mẫn buông Hoắc Nhiên ra, vui vẻ ngồi lại trên giường, hưng phấn vỗ nệm.
Cô đã bị nhốt tại bệnh viện không biết bao nhiêu ngày rồi, nếu vẫn tiếp tục bị quản thúc như vậy, có khi cô cũng chết buồn ở trong bệnh viện thôi.
Ngẫm lại hôm nay có thể xuất viện, cô liền đặc biệt vui vẻ.
“Chị dâu nhỏ, xuất viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3072661/chuong-802.html