Chương 813
“Bác gái!” Hoắc trì Viễn mềm lòng muốn đi tới an ủi, nhưng lại nghĩ đến việc vì quá cung phụng dung túng bà cố tình gây sự, liền dừng bước lại.
Ưng Mẫn lặng lẽ đi đến cạnh anh, thông cảm nói:”Hoắc trì Viễn, khó cho anh rồi.”
“Anh có giải thích thế nào cũng không được. Anh thật sự mệt mỏi. Chưa bao giờ bác ấy làm khó anh như vậy..” Hoắc trì Viễn thống khổ nói.
“Anh muốn nói lý với một bệnh nhân tâm thần không khác gì đàn gảy tai trâu. Hoắc trì Viễn, kiên nhẫn!” Ưng Mẫn quan tâm khuyên nhủ.
“Ứng Mẫn, cảm ơn em đã khuyên bác gái giúp tôi!” Hoắc trì Viễn nói cảm ơn.
“Chưa bao giờ em thấy anh lại lực bất tòng tâm như vậy!” Ứng Mẫn khẽ thở dài.
“Cảm phiền em chăm sóc bác gái. Trạng thái của bác gái dễ kích động, khoảng thời gian này tôi không tiện xuất hiện!” Hoắc trì Viễn nói xong, xoay người rời đi!
“Hoắc trì Viễn, anh muốn đi sao?” Ứng Mẫn oán hận gọi Hoắc trì Viễn lại.
Anh đến cũng chỉ muốn khuyên nhủ Tưởng phu nhân. Cô ta muốn tiếp xúc thêm với anh mà cũng không có cơ hội, anh đã muốn đi rồi.
“Em cũng biết tôi đã không còn cách nào với bác gái. Tưởng Y Nhiên đã chết 5 năm, tôi có quyền lấy vợ. Bác gái lại không buông bỏ chuyện Tề Mẫn Mẫn, chẳng khác nào bức tôi. Tôi sẽ không thỏa hiệp với bất cứ ai!” Hoắc trì Viễn nói xong, mở cửa xe, không chút lưu luyến mà rời đi,
Ứng Mẫn dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3072655/chuong-805.html