Chương 851
Nhìn đến câu trả lời của Tề Mẫn Mẫn, môi mỏng của Hoắc trì Viễn không tự giác nhếch lên: Em vẫn luôn tồn tại trong trí nhớ của anh.
Tề Mẫn Mẫn: Hiện tại trí nhớ của anh chỉ có em?
Hoắc trì Viễn hơi hất mày: Đêm nay anh biểu đạt còn chưa rõ ràng sao?
Tề Mẫn Mẫn che miệng cười trộm: Rõ ràng! Quá rõ ràng rồi!
Hoắc trì Viễn: Đêm nay em làm gì rồi?
Tề Mẫn Mẫn: Nhớ anh!
Hoắc trì Viễn nhìn thấy hai chữ này, trong lòng cảm giác thấy thỏa mãn giống như anh vừa được uống rượu vậy, vị ngọt không ngừng tỏa ra xung quanh, sắp tràn đầy căn phòng rồi.
Giọng nói của anh khàn khàn gửi qua: “Anh cũng rất nhớ em.”
Sau khi gửi giọng nói qua, Tề Mẫn Mẫn gửi lại một giọng nói: “Em nghĩ rất muốn cùng anh bỏ trốn!”
Hoắc trì Viễn động lòng: “Anh nghĩ ra một kế hoạch? Chờ em thi xong chúng ta liền bỏ trốn?”
Tề Mẫn Mẫn cười đáp: “Được a! Chúng ta bỏ trốn lên mặt trăng, thế nào?”
Hoắc trì Viễn lập tức trả lời: “Mặt trăng thì gần quá! Sao hỏa thì như thế nào?”
Tề Mẫn Mẫn thoải mái cười to: “Giải ngân hà đi!”
Hai người nói chuyện không trời đất, mãi đến khi bên Tề Mẫn Mẫn truyền đến thanh âm của tiếng ngáp, Hoắc trì Viễn mới buông tha dặn dò cô ngủ sớm đi.
Để điện thoại di động xuống, Hoắc trì Viễn liền bắt đầu tra tư liệu.
Tề Bằng Trình không đáp ứng để cho Tề Mẫn Mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3072577/chuong-843.html