Chương 893
“Vậy con nói xem phải làm sao bây giờ?” Dương Nguyệt Quyên để sát người vào Tề Lạc, nhỏ giọng hỏi.
“Khuyên không được thì để cho nó vĩnh viễn ở đấy đi!” Tề Lạc phúc hắc cười lạnh.
“Vĩnh viễn ở đâu?” Dương Nguyệt Quyên hoài nghi nhìn con gái.
Tề Lạc đến bên tai bà, thấp giọng thì thầm hồi lâu.
Dương Nguyệt Quyên âm trầm cười lạnh: “Không độc không phải trượng phu.”
“Đúng!” Tề Lạc cười: “Mẹ, đừng ngồi, hai chúng ta nhanh đi mua vé máy bay.”
….
Hai vị chuyên gia cất bước, Hoắc trì Viễn trở lại khu chờ người nhà ở ICU, nhìn thấy chỉ có mình Tề Mẫn Mẫn, liền ngồi xuống bên cạnh cô quan tâm hỏi: “Ba đâu?”
“Ba nói bệnh của ông ngoài nhất định phải cần rất nhiều tiền, ba đến ngân hàng, nói là rút tiền lo viện phí cùng cậu.” Tề Mẫn Mẫn ngáp, dựa sát vào trong lòng Hoắc trì Viễn.
“Ngay hôm qua không phải nghe y tá nói qua, nhà cậu vì thiếu tiền viện phí mà đi bán máu. Chúng ta nên cảm ơn bọn họ.” Hoắc trì Viễn ôm cô lên đùi, nói.
“Em cũng biết, nhà cậu thật lương thiện.” Tề Mẫn Mẫn cọ xát trước ngực anh, tìm một vị trí thoải mái làm tổ ở đó.
“Thiếu ngủ một lúc rồi. Có việc gì anh gọi em.” Hoắc trì Viễn mở ra áo khoác, ôm Tề Mẫn Mẫn vào trong.
Tề Mẫn Mẫn nghiêng người, để tay ở dưới eo anh, vẻ mặt quyến luyến nhìn anh: “Chú à, em phát hiện em đã không thể không có anh rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3072492/chuong-885.html