Chương 916
Hoắc trì Viễn nhanh chóng nhìn thoáng qua Tề Mẫn Mẫn: “Về sau đừng nhảy như thất thần thế, không tốt cho tim.”
“Em không có bệnh tim.” Tề Mẫn Mẫn khó hiểu cười nói: “Tuổi trẻ đúng là tư bản, chú à, em mới mười tám.”
“Bệnh tật không hỏi tuổi tác.” Hoắc trì Viễn thâm trầm nhìn thoáng qua Tề Mẫn Mẫn
“Được! Em nghe lời anh, có thể xuống lầu ăn cơm chưa?” Tề Mẫn Mẫn loạng choạng ôm tay anh ngây thơ hỏi han.
“Có thể, sẽ không đói chết em!” Hoắc trì Viễn nắm tay Tề Mẫn Mẫn, mang cô xuống lầu.
Lúc ăn cơm, anh vẫn quan sát sắc mặt cô.
Môi đỏ, hai má hồng nhuận, hô hấp vững vàng… những thứ này đều là thể hiện khỏe mạnh.
Nhưng là….
Nhớ tới Hoắc Tra Bố nói, anh lập tức trở nên khẩn trương.
Dương Nguyệt Quyên cuối cùng cũng trang điểm xong, định kéo theo Tề Lạc cùng xuống lầu ăn cơm. Nhưng mới mở cửa ra, bà liền nhìn thấy Hoắc trì Viễn và Tề Mẫn Mẫn đang tay trong tay bước ra khỏi phòng Tổng thống vô cùng tình cảm, bà không suy nghĩ gì, lập tức đóng cửa lại.
“Mẹ, làm sao vậy?” Tề Lạc kì quái nhìn mẹ mình.
Dương Nguyệt Quyên ôm ngực, vẫn chưa kịp hoàn hồn nói:”Vừa đúng lúc Hoắc trì Viễn và Tề Mẫn Mẫn cũng mở cửa đi ra.”
Nghe được lời nói của bà, Tề Mẫn Mẫn lập tức căng thẳng nói:”Bọn họ nhìn thấy mẹ rồi sao?”
“Không có!” Dương Nguyệt Quyên trả lời ngay.” May mà trong mắt bọn họ chỉ nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3072447/chuong-908.html