Chương 989
Tề Mẫn Mẫn lo lắng nhìn Tề Bằng Trình:”Ba!”
Tề Bằng Trình lấy lại tinh thần, chua xót cười cười:”Bảo bối, ba sẽ không ra đi nữa đâu! Nếu ba chết, nhất định sẽ kéo Dương Nguyệt Quyên chết cùng!”
“Vậy cũng không được!” Tề Mẫn Mẫn trừng mắt nhìn ba.
“Được! Đáng chết là Dương Nguyệt Quyên!” Tề Bằng Trình mau chóng dỗ dành Tề Mẫn Mẫn.
Đến lúc này cô mới nín khóc mỉm cười.
Hoắc trì Viễn hôn đỉnh đầu Tề Mẫn Mẫn, nhẹ giọng an ủi:”Nha đầu, yên tâm đi. Ba đã cùng đi xuống núi chứng tỏ ông sẽ không đi tìm cái chết nữa đâu. Ba không nỡ bỏ em!”
Tề Mẫn Mẫn vùi mặt vào lòng Hoắc trì Viễn, thở một hơi thật dài:”Nếu cả ba cũng bỏ em mà đi, em sợ sẽ không còn động lực để sống.”
“Không cho em nói linh tinh! Em đi rồi thì anh phải làm sao bây giờ? Vì anh và con, em cũng phải sống cho tốt!” Hoắc trì Viễn nghiêm mặt, bực mình quát lớn.
Tề Mẫn Mẫn lè lưỡi, điềm đạm đáng yêu nói:”Em biết sai rồi. Anh đừng cau có nữa. Sợ lắm!”
Hoắc trì Viễn dùng sức ôm chặt Tề Mẫn Mẫn, thô cứng nói:”Anh mới bị em làm cho sợ ý.”
Trác Liệt đang tìm kiếm xung quanh rốt cuộc cũng nhìn thấy bọn họ, nhẹ nhàng thở ra:”Không sao rồi, thật tốt quá!”
“Sao anh không giữ Tề Mẫn Mẫn lại?” Hoắc trì Viễn bất mãn trừng mắt nhìn Trác Liệt liếc mắt một cái.
Anh để Trác Liệt bế Tề Mẫn Mẫn về phòng, Trác Liệt lại không coi chừng, để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3072301/chuong-981.html