Chương 1008
Anh biết rõ là cô đang cố gắng giữ khoảng cách với anh.
Cho nên anh thà rằng cô chẳng nói gì, cũng chẳng cần cô nói cảm ơn.
“Tức giận sao?” Vương Giai Tuệ quay đầu lại, lo lắng nhìn Hoắc Nhiên.
Từ khi nào anh trở nên yếu ớt và mẫn cảm như thế.
“Không dám!” Hoắc Nhiên làm ra vẻ không có vấn đề gì thở dài. Thấy sắc mặt cô vẫn tái xanh, anh biết rõ vừa nãy thật sự đã dọa cô sợ rồi. Anh vươn tay: “Đưa tay cho anh!”
Có lẽ thật sự sợ hãi, Vương Giai Tuệ mới đưa tay cho Hoắc Nhiên, không phản kháng gì.
Hoắc Nhiên thả lỏng, sợ Vương Giai Tuệ lại từ chối anh.
Kỳ thật anh cũng bị dọa sợ rồi.
Nếu cô thật sự ngã, xương đùi vừa được nối liền sẽ lại gãy cho mà xem.
Hiện tại lưng anh vẫn toát mồ hôi lạnh.
Vương Giai Tuệ phát hiện cô cảm thấy an toàn khi được Hoắc Nhiên nắm tay.
Anh là một người đàn ông lăng nhăng không mang lại cảm giác an toàn cho con gái sao cô lại cảm thấy yên tâm chứ?
Cô lặng lẽ nhìn sườn mặt của Hoắc Nhiên, không rõ tại sao bản thân lại có ảm giác này.
“Rốt cuộc cũng phát hiện anh rất đẹp trai sao?” Hoắc Nhiên không kiềm chế được cười hỏi.
“Đúng là da mặt dày, anh nghĩ cô gái nào cũng mê muội anh sao?” Vương Giai Tuệ bất mãn hừ một tiếng.
Hoắc Nhiên bị câu nói của cô mà nghẹn chết.
“Cả đời này anh đã bại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3072261/chuong-1000.html