Chương 1089
Có lẽ vì trong lòng có yêu, bọn họ chỉ muốn nằm ôm nhau, yên lặng nghe tiếng tim đập.
Khi ngoài cửa sổ xuất hiện ánh dương, Tề Mẫn Mẫn mới mơ màng đi vào giấc ngủ ở trong lòng Hoắc trì Viễn.
Nhìn thấy Tề Mẫn Mẫn ngủ, Hoắc trì Viễn khẽ hôn lên trán cô một cái rồi mới nhắm mắt lại.
Vừa chuẩn bị ngủ, anh cảm thấy di động rung lên. Lây điện thoại, để lên tai, ấn nút nghe.
Giờ này gọi điện thoại cho anh chắc là có việc gấp. Không có khả năng hơn nửa đêm lại có người gọi điện chúc tết.
“Tôi là Hoắc trì Viễn!” Mắt cũng không thèm mở, anh lập tức nói.
“Hoắc trì Viễn, là em! Ứng Mẫn. Rốt cuộc anh cũng nghe điện thoại của em rồi!”
Ứng Mẫn kích động khóc lên vang bên tai Hoắc trì Viễn khiến cho anh chau mày lại.
Hoắc trì Viễn buông Tề Mẫn Mẫn ra, đi đến bên cửa sổ sát đất, nhỏ giọng lạnh lùng hỏi: “Có chuyện gì sao?”
“Hoắc trì Viễn, em muốn nói tiếng cảm ơn với anh. Nhưng mà lần nào gọi điện cho anh không liên lạc được thì từ chối không tiếp. Hoắc trì Viễn, có phải em khiến anh khó xử không? Nếu vậy thì anh không cần giúp em nữa. Hiện tại em đã từ chức ở nhà, cũng cảm thấy thoải mái. Nói không chừng em có thể một công việc khác có tiền đồ hơn làm bác sĩ giống anh vậy!” Ứng Mẫn cảm kích nói.
“Nếu đã nói giúp thì tôi nhất định sẽ giúp em. Thôi, muộn rồi, bà xã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3072138/chuong-1081.html