Chương 1115
“Đây là một chuyện rất tốt đối với Ưng Mẫn. Anh không cần lo lắng cho cô ấy nữa.” Tề Mẫn Mẫn cười trả lời.
“Y thuật của Ứng Mẫn không tệ. Đây chính là nguyên nhân anh ngoại lệ giúp cô ấy một lần. Hi vọng qua bài học lần này cô ấy có thể trưởng thành hơn!” Hoắc trì Viễn nói.
“Em biết anh là người trọng nhân tài!” Tề Mẫn Mẫn nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Hoắc trì Viễn, cười nói.
“Rất có khả năng ở thành phố A này cô ấy sẽ không còn chỗ đứng nữa. Anh còn phải giúp cô ấy thêm một lần nữa. Nhóc con có thể chứ?” Hoắc trì Viễn thật lòng nhìn Tề Mẫn Mẫn.
“Giúp như thế nào?” Tề Mẫn Mẫn nghiêm mặt hỏi.
“Công việc!” Hoắc trì Viễn nhìn vào mắt Tề Mẫn Mẫn trả lời.
“Không được để cô ấy đến Hoắc Y! Không được để cô ấy làm thư ký cho anh!” Tề Mẫn Mẫn nhớ lại Dương Nguyệt Quyên là thư ký của ba nên mới có cơ hội như vậy.
Nếu Ứng Mẫn trở thành thư ký của Hoắc trì Viễn thì quá thân thiết rồi.
Cô sẽ không để Ứng Mẫn có cơ hội tiếp cận Hoắc trì Viễn.
“Chắc chắn không đâu! Vị trí của của Lynda không phải dễ đoạt như vậy đâu!” Hoắc trì Viễn hôn nhẹ lên má Tề Mẫn Mẫn, cười trả lời.
“Đúng nha!” Tề Mẫn Mẫn vui vẻ cười trả lời.
“Đi rửa mặt thôi! Cô đang chờ đó!” Hoắc trì Viễn vuốt tóc Tề Mẫn Mẫn, cưng chiều nói,
“Đúng rồi, Hoắc trì Viễn! Nếu Ứng Mẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3072089/chuong-1107.html