Chương 1126
“Sợ chị rồi!” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm le lưỡi với Hoắc Tương.
“Nha đầu nhẫn tâm!” Tôn Tư Đồng véo hai gò má Hoắc Tương, bất mãn nói.
“Bởi vì chị độc thân, chị có lý, haha!” Hoắc Tương nói xong, bỏ chạy đến nhà bếp hỗ trợ Chu Cầm.
Tề Mẫn Mẫn dắt tay Hoắc Trì Viễn, nói với anh: “Hoắc Trì Viễn, đi lên thay quần áo đi, áo lông toàn là máy, không thể mặc được nữa.”
Hoắc Trì Viễn gật đầu, dắt cô lên lầu.,
Sau khi lên lầu, Tề Mẫn Mẫn chủ động tìm quần áo cho anh. Cô chọn một chiếc áo bông màu đen đặt lên giường cho anh,
Bởi vì vết thương trên cánh tay, lúc áo rụng lông, Hoắc Trì Viễn hừ mootjt iếng.
Tề Mẫn Mẫn thấy anh có vẻ đau đớn, lập tức dừng lại tất cả động tác lo lắng hỏi: “Rất đau sao?”
“Không có việc gì.” Hoắc Trì Viễn lắc đầu, ý bảo Tề Mẫn Mẫn tiếp tục.
Bây giờ Tề Mẫn Mẫn càng thêm thật cẩn thận, cô nhẹ nhàng vởi ống tay áo ra, ném tới một bên. Nhìn thấy trên cánh tay anh vẫn lưu lại vết máu, Tề Mẫn Mẫn lập tức chạy vào nhà vệ sinh, cầm khăn nóng theo ra ngoài, giúp anh chà lau vết máu thật sạch sẽ.
“Nếu hôm nay phu nhân Tưởng không về nhà với anh, có phải anh định để máu chảy thành sông mới buông tha?” Tề Mẫn Mẫn u oán ngẩng đầu, liếc mắt nhìn anh một cái.
“Lúc ấy chỉ nghĩ muốn khuyên bà ấy, cũng không nghĩ quá nhiều.” Hoắc Trì Viễn nhếch miệng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3072067/chuong-1118.html