Chương 1143
Không kiên nhẫn đối phương giải thích bằng những thuật ngữ chuyên nghiệp, Hoắc Trì Viễn cảm thấy phiền ném di động vào trong ghế, lái xe khắp thành phố A.
Sắc trời càng lúc càng tối, tâm trạng của Hoắc Trì Viễn càng lúc càng tệ hơn.
Nhất định không có việc gì!
Anh thầm an ủi bản thân.
Đỗ xe bên bờ sông, anh lấy di động gọi cho Tề Mẫn Mẫn một lần nữa.
Lại không kết nối được.
Hoắc Trì Viễn sắp điên rồi.
Ngay cả lúc bị gấu hoang đuổi giết anh cũng không cảm thấy sợ hãi như lúc này.
Tìm không thấy một người có cảm giác bất an như thổi một quả bóng, càng thổi càng lớn, giống như muốn nổ tung lồng ngực anh.
Xác định di động không thể kết nối được, Hoắc Trì Viễn lại khởi động xe, đi trong đêm tối.
——
Tề Mẫn Mẫn gục xuống bàn, bị sự đau lòng hành hạ.
Cô biết rằng bản thân không có tư cách ghen tị với Tưởng Y Nhiên hoàn mỹ.
Cô không có tư cách ghen tị với vị trí của cô ấy trong lòng Hoắc Trì Viễn.
Tuy Hoắc Trì Viễn đã che giấu tình cảm của Tưởng Y Nhiên đi nhưng anh vẫn không thể quên Tưởng Y Nhiên được.
Anh đặt cô ấy ở một vị trí quan trọng nhất —— ký ức.
“Tiểu thư, chúng tôi sắp đóng cửa rồi!” Nhân viên phục vụ đi đến bên cạnh Tề Mẫn Mẫn, cẩn thận nhắc.
Lúc này, Tề Mẫn Mẫn mới phát hiện bây giờ rất muộn rồi, quán cà phê cũng sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3072027/chuong-1135.html