Chương 1178
“Anh muốn đích thân xuống bếp?” Tề Mẫn Mẫn chấn kinh nhìn anh.
“Không thể sao?”
“Có thể!” Tề Mẫn Mẫn lập tức tiến lên ôm lấy eo của Hoắc Trì Viễn.
Quen biết đến bây giờ, cơ hội anh xuống bếp chắc cũng không đến được năm ngón tay, nhưng cô vẫn nhớ cảm giác hạnh phúc khi anh xuống bếp vì cô.
“Cảm động như vậy?” Hoắc Trì Viễn lộ ra vui mừng cười.
“Đương nhiên!” Tề Mẫn Mẫn kiêu ngạo mà loạng choạng.
“Buông tay được chưa.” Hoắc Trì Viễn chỉ vào hai tay của Tề Mẫn Mẫn đang ôm mình, âm thanh trầm thấp ra lệnh: “Em không buông tay thì sao anh đi nấu cơm được?”
Tề Mẫn Mẫn khẩn trương buông eo anh ra, theo sau anh đi vào bếp: “Hoắc Trì Viễn, em muốn giúp anh.”
“Em chỉ cần ngồi chờ là được rồi.” Hoắc Trì Viễn cài tạp dề, bắt đầu bận rộn.
“Em giúp anh thái đồ.” Tề Mẫn Mẫn không muốn giống như một phế vật chỉ biết đứng không, cho nên cầm lấy dao, vội vàng thái đồ.
Hoắc Trì Viễn vừa thấy dáng vẻ vụng về kia của cô, lập tức đi qua, túm lấy dao trên tay cô: “Đừng động vào.”
“Cảm giác mình như phế vật.” Tề Mẫn Mẫn chu miệng nhỏ, u oán nói.
Hoắc Trì Viễn im lặng vài giây, cười mở miệng: “Nha đầu, trong tủ bát có giá cắm nến và ngọn nến, em bày ra đi.”
“Còn có ngọn nến?” Tề Mẫn Mẫn lập tức hưng phấn mà thét chói tai: “Cái này em có thể làm được, quá lãng mạn rồi!”
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3071960/chuong-1170.html