🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




Chương 1213



“Xin lỗi.” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vương Giai Tuệ phiếm hồng, vừa xin lỗi vừa thu chân lại. “Tôi không biết….tôi không phải là….”



Hoắc Nhiên lạnh nhạt nói:”Không cần giải thích.”



Nói xong, anh vò đầu chải tóc, nửa đùa nửa thật nói giỡn với Hoắc Trì Viễn:”Anh, tích nhiều dầu vào. Đợi em từ B thị về rồi cho em lên làm chú.”



Hoắc Trì Viễn thản nhiên nở nụ cười:”Tiểu Nhiễm nói không vội, bọn anh cũng không gấp.”



“Mấy người không vội nhưng em vội.” Hoắc Nhiên nghiêm trang nói.



Vương Giai Tuệ bị lời nói của Hoắc Nhiên chọc cho thiếu chút nữa thì phun cơm ra ngoài:”Nhiều người vội vã muốn làm ba, nhưng chưa từng thấy ai vội vàng muốn làm chú như anh.”



“Làm chú rất tốt! Lúc bé con khóc có thể quăng cho ba mẹ nói.” Hoắc Nhiên rốt cục cũng nhìn thẳng vào Giai Tuệ. Ý muốn nó chủ đề đang được nói đến chẳng liên quan gì đến cô.



Tề Mẫn Mẫn lập tức đứng lên, lướt cánh tay qua bàn ăn, dùng sức gõ đầu Hoắc Nhiên:”Chú hư! Con gái tôi mà anh dám để cho nó khóc sao?”



“Sai!” Hoắc Nhiên lập tức nhìn về phía Tề Mẫn Mẫn, “Chị xem nhẹ một cái vô cùng quan trọng chính là ‘tự dỗ’.”



“Có thể dỗ bé con khóc, coi như có bản lĩnh.” Tề Mẫn Mẫn làm mặt quỷ với Hoắc Nhiên.



“Chưa biết chừng cháu gái lớn của em nhìn thấy gương mặt xuất chúng của em cũng chỉ biết cười ngây ngô.” Hoắc Nhiên ra vẻ nhíu mày.



“Hoắc Trì Viễn, em muốn đi toilet.” Tề Mẫn Mẫn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/3071891/chuong-1205.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vợ Cũ Thật Quyến Rũ
Chương 1205
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.