Chương trước
Chương sau


Chương 1245

“Không tồi.Anh uống rất nhiều nước. Miễn cưỡng có thể nuốt xuống được.” Hoắc Trì Viễn đích thực là không thể chịu được độ cay của đồ ăn nơi đây.

“Ngày mai lại có xã giao, anh nhớ tìm nhà hàng nào có đồ ăn Quảng Đông nhé.” Tề Mẫn Mẫn lập tức đề nghị.

“Thịnh tình của đối phương sao có thể từ chối được.” Hoắc Trì Viễn bất đắc dĩ cười khổ.

Anh cũng muốn tìm một quán ăn Quảng Đông, nhưng đến thành phố W sao có thể không ăn đồ ăn HN đây?

Người thành phố W vẫn luôn lấy làm tự hào về món ăn độc đáo của bọn họ.

“Vậy anh nhớ mang theo thuốc đau dạ dày đấy.” Tề Mẫn Mẫn đau lòng nhìn Hoắc Trì Viễn.

“Kỳ thật đồ ăn HN rất ngon. Chỉ là có chút… cay.” Hoắc Trì Viễn cười nói.

“Thật đáng thương. Về nhà em sẽ nhờ dì nấu canh chữa đau dạ dày cho anh.” Tề Mẫn Mẫn giống như tiểu đại nhân dỗ giành Hoắc Trì Viễn.

“Anh không muốn ăn canh.” Hoắc Trì Viễn xấu xa cười nói, “Anh muốn ăn em.”

“Bản tiểu thư không phải đồ ăn! OK? Tên gia hỏa chết tiệt” Tề Mẫn Mẫn đảo cặp mắt trắng dã.

“Anh muốn tắm rửa, em có muốn xem không?” Hoắc Trì Viễn tà ác hỏi lại.

Tề Mẫn Mẫn lập tức che mắt lại, tức giận nói: “Ai muốn nhìn anh? Anh đi tắm đi. Tắt máy đây!”

Nói xong, Tề Mẫn Mẫn liền logout.

Nhìn thấy màn hình đột nhiên rơi vào một màu tăm tối, Hoắc Trì Viễn có chút mất mác thở dài.

Mới có một ngày mà đã không chịu đựng được như thế này rồi, nếu phải trải qua một tháng thì sẽ như thế nào đây?

Ngày hôm sau nhìn thấy Vương Giai Tuệ, Tề Mẫn Mẫn liền tiến lên cầm tay cô, khẩn trương hỏi han: “Bác gái đồng ý chưa?”

Nhìn thấy ánh mắt chờ đợi của Tề Mẫn Mẫn, Vương Giai Tuệ có chút không đành lòng, nhưng vẫn nhẫn tâm lắc đầu.

“A…” Tề Mẫn Mẫn nhụt chí nhăn mày lại.

“Mình có thể giúp cậu cùng làm bài tập, viết xong bài tập thì mình lại về nhà.” Vương Giai Tuệ đau đớn nhìn Tề Mẫn Mẫn, thấy cô thương tâm, lập tức nghĩ cách.

“Được, Giai Tuệ, mình biết cậu rất tốt với mình.” Tề Mẫn Mẫn lập tức ôm lấy Vương Giai TUệ, vui vẻ cười nói.

Lúc này, Ninh Hạo vừa lúc đi tới, anh ôn nhu cười nói: “Chuyện gì vui vẻ như thế?”

“Giai Tuệ đã đồng ý tan học sẽ về nhà mình, cùng nhau làm bài tập.” Tề Mẫn Mẫn hưng phấn mà giải thích.

“Cùng nhau làm bai tập?” Ninh hạo nhìn thấy Vương Giai Tuệ liếc mắt một cái, quay đầu hỏi Tề Mẫn Mẫn: “Để ý nhiều người sao?”

“Được, giống như trước kia, chúng ta là một ban kiếm khách.” Tề Mẫn Mẫn kích động nói.

Tuy Hoắc Trì Viễn cũng là gia giáo không tồi, nhưng anh không thể ngày nào cũng chơi với cô.

Có Ninh Hạo hỗ trợ, cô có thể tiến vào lớp trước 50.

Vương Giai Tuệ cũng không vui vẻ như thế giống Tề Mẫn Mẫn, có vẻ đăm chiêu nhìn Ninh Hạo, cắn chặt môi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.