Chương 1319
Cô vừa cắm túi sưởi, rời khỏi phòng thì thấy dì Lưu bưng chậu nước thuốc Đông Y lên tầng.
Cô vội vàng tiến lên cầm đỡ: “Dì Lưu, để con. Đã khuy rồi, dì đi ngủ đi!”
“Nhân lúc con nóng, con để Cố tiên sinh ngâm tay. Huyết mạch thông thì mới thoải mái được!” Dì Lưu lo lắng dặn dò Tề Mẫn Mẫn.
“Con biết rồi, dì cứ yên tâm đi!” Tề Mẫn Mẫn cười gật đầu.
Lúc này, dì Lưu mới yên tâm đi xuống tầng nghỉ ngơi.
Tề Mẫn Mẫn bưng chậu nước thuốc Đông Y và phòng làm việc, để chậu lên chiếc bàn nhỏ rồi mạnh mẽ túm Hoắc Trì Viễn vẫn dang làm việc nói: “Nghỉ một chút! Đi ngâm tay đi!”
Hoắc Trì Viễn cười, buông bút trong tay xuống, giống hệt học sinh tiểu học đi theo sau Tề Mẫn Mẫn đến bên bàn nhỏ.
Tề Mẫn Mẫn ấn anh ngồi xuống ghế sô pha rồi ngồi xuống bên thành ghế, đấm bóp bả vai cho anh.
Hoắc Trì Viễn vừa ngâm tay, vừa nghiêng đầu, tò mò hỏi: “Sao hôm nay lại ngoan ngoãn như vậy?”
“Em vẫn rất ngoan ngoãn nha!” Tề Mẫn Mẫn nói xong câu đó, tự cảm thấy xấu hổ, cười rộ lên, “Đây là chuyện cười hay nhất năm nay của em đó!”
Hoắc Trì Viễn cũng bị cô chọc cười: “Anh thích!”
“Cái gì?” Tề Mẫn Mẫn nghiêng đầu, cười hỏi.
“Anh rất thích, cô vợ nhỏ của anh!” Hoắc Trì Viễn nhéo mũi Tề Mẫn Mẫn.
“Có mùi thuốc Đông Y!” Tề Mẫn Mẫn cười né tránh, ngoài miệng thì oán giận nhưng trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/2673746/chuong-1311.html