Chương 1373
“Không cần phiền tôi. Tôi sẽ nghĩ đến con gái của mình.” Tưởng phu nhân ngồi ở trên ghế, nhắm mắt lại, tựa hồ lòng có suy nghĩ.
“Mẹ nuôi…”
Tề Mẫn Mẫn nghĩ muốn giải thích vài câu, kết quả liền bị Tưởng phu nhân quát to một tiếng khiến cô sững sờ.
“Tôi nói, không cần phiền tôi!”
“Bác gái, bác đừng có gấp! Xin bớt giận.” Ứng Mẫn khẩn trương an ủi Tưởng phu nhân.
“Mẹ nuôi, con sẽ thay chị Tưởng Y Nhiên chăm sóc mẹ!” Tề Mẫn Mẫn thành khẩn nói.
Tuy cô cảm thấy Tưởng phu nhân kháng cự nhưng vẫn đối xử với bà rất tốt.
Nếu Tưởng phu nhân không để ý tới cô vậy thì cô chẳng có cơ hội để chuộc lỗi,
“Không có Y Nhiên tôi còn có Hân Nhiên, không có Hân Nhiên tôi còn có bác sĩ Ứng. Dù thế nào cũng không cần cô!” Tưởng phu nhân lạnh lùng nói một câu, “Cút!”
Tề Mẫn Mẫn đau lòng chạy đi, úp người trên lan can, khổ sở cắn môi.
Cô đã tự nhủ không được khóc vì cô không có tư cách đó.
Hung thủ giết người làm gì có tự cách trách người nhà nạn nhân hành hạ, trách cứ mình chứ?
Mãi đến khi môi bị cắn nát, cô mới không chế được nước mắt không chảy xuống nữa.
Ứng Mẫn đi đến đằng sau lưng Tề Mẫn Mẫn, cười trào phúng: “Tề Mẫn Mẫn, tôi thật không ngờ da mặt cô lại dày như vậy. Tưởng phu nhân thật sự quá nhân từ, không báo thù cô, lại để kẻ thù hại chết con gái bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/2672879/chuong-1365.html