Chương 1413
“Cũng đúng! Tôi kích động quá nên đã quên mất chuyện quan trọng như vậy.” Trần Lam nở nụ cười: “Ngày mai tôi muốn đi khám thai, chắc phải qua hai ngày nữa mới quay lại thành phố B. Anh chờ được không?”
“Hơn hai tháng còn đợi được, còn để ý hai ngày sao?” Tần Viễn Chu nhíu mày.
“Gặp nhau ở thành phố B.” Trần Lam nói xong liền cúp điện thoại.
Tần Viễn Chu thu lại điện thoại, đứng trước cửa sổ, nhìn về hướng thành phố A, nhẹ nhàng lẩm bẩm: “Chu Du, tôi muốn đến.”
Thành phố A xa xôi, đột nhiên Hoắc Tương hắt hơi một cái.
Bà nội Hoắc ngẩng đầu, cười nói: “Ai nhắc đến cháu rồi hả?”
“Không phải mẹ thì là Hoắc Nhiên.” Hoắc Tương rút khăn giấy ra lau mũi nói.
“Thế nào lại không phải là đàn ông nhớ đến cháu?” Bà nội Hoắc bất đắc dĩ cười thở dài.
Cô gái còn chưa đến 30 vẫn không thể tìm được người đàn ông tốt. bà thực sốt ruột thay cho cháu gái bà.
“Sao lại không có đàn ông nhớ đến cháu? Hoắc Nhiên chính là đàn ông!” Hoắc Tương khoa trương cười nói.
“Hoắc Nhiên là anh cháu, bà nói là anh người yêu kìa.” Bà nội cười trêu chọc nói.
Người yêu?
Bà nội học được từ này của ai thế?
Hoắc Tương thiếu chút nữa sặc nước miếng.
“Một đống, hiện giờ cháu không biết chọn ai, bà cũng đừng quan tâm thay cháu.” Hoắc Tương nói xong, liền nắm miếng táo trên bàn ném vào trong miệng.
Hoắc Trì Viễn đưa Tề Mẫn Mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/2672802/chuong-1405.html