Chương trước
Chương sau


Chương 1428

“Di chứng sau sảy thai ạ.” Tề Mẫn Mẫn khẽ cong môi. Uống thuốc bắc được nửa năm rồi, rốt cuộc đã trị được gần khỏi rồ. Không ngờ sảy thai xong lại làm bệnh tái phát trở lại. Coi như nửa năm uống thuốc bỏ đi. Còn không biết phải tiếp tục uống bao lâu.

“Không thể có con sao?” Suy nghĩ đầu tiên của bà nội Hoắc chính là không thể con thai.

Chu Cầm bị lời nói của mẹ chồng làm cho hoảng sợ, lập tức nhìn về phía Hoắc Trì Viễn ra hiệu bằng ánh mắt.

“Là nguyệt sự không cho phép, điều trị mấy ngày nữa sẽ khỏi thôi.” Hoắc Trì Viễn nhanh chóng giải thích.

“Vậy là tốt rồi. Chỉ cần không phải là vô sinh thì đều có thể chữa khỏi.” Bà nội Hoắc vỗ ngực nói.

“Mẹ nói rất đúng. Con là bác sĩ phụ khoa, bệnh nhỏ này không làm khó được con.” Chu Cầm ra hiệu cho chồng mình.

Hoắc Hoài Lễ lập tức phụ họa:”Đúng đó. Tiểu Nhiễm, bệnh của con mẹ con sẽ lo liệu. Đừng đặt nặng tâm lý.”

Tề Mẫn Mẫn lập tức dẹp đi phiền não, vui vẻ cười nói:”Con tin mẹ.”

Trên đường về nhà, Tề Mẫn Mẫn cau mày, giống như đang suy nghĩ điều gì. Hoắc Trì Viễn ôm cô vào lòng, trầm giọng hỏi: “Đang nghĩ gì vậy?”

“Hoắc Trì Viễn, anh thử nói xem kinh nguyệt không đều có thể vô sinh hay không?” Tề Mẫn Mẫn lo lắng hỏi.

“Đừng suy nghĩ linh tinh! Nếu như em bị vô sinh thì mẹ đã phát hiện ra từ sớm rồi. Không phải mẹ chỉ nói em chỉ bị kinh nguyệt không đều và đau bụng kinh thôi sao? Đây cũng không phải là chuyện gì xấu!” Hoắc Trì Viễn cười, nói dối trơn tru, trong lòng lại đau khổ như uống hoàng liên.

“Em có chút lo lắng. Nhưng nghe anh nói vậy thì em yên tâm rồi!” Tề Mẫn Mẫn thả lỏng, nở nụ cười.

“Vậy chúng ta phải sinh một cô công chúa nhỏ thật xinh đẹp để em không nghĩ linh tinh nữa!” Hoắc Trì Viễn xoa đầu Tề Mẫn Mẫn, yêu chiều nói.

“Được!” Tề Mẫn Mẫn dùng sức gật đầu.

Hoắc Trì Viễn ôm chặt Tề Mẫn Mẫn vào lòng, nhẹ nhàng hôn lên trán cô.

Anh cực kỳ mong muốn có một đứa con gái đáng yêu giống Tiểu Nhiễm. Nhưng mà chứng vô sinh của cô không thể chữa trị được thì anh cũng không bỏ cô. Nếu như không thể có con cái thì hai bọn họ sống nương tựa với nhau đến già đi.

Anh chỉ cần cô bình an là tốt rồi!

Buổi tối, lúc ân ái, Tề Mẫn Mẫn đột nhiên đẩy Hoắc Trì Viễn ra, nghiêm túc nói: “Ông xã, không tránh thai không sao chứ? Hiện tại em không muốn mang thai đâu!”

Chưa đầy hai tháng nữa là cô thi đại học rồi, phải nỗ lực ôn tập, không thể mang thai được.

Hoắc Trì Viễn sửng sốt.

Tình trạng hiện giờ của cô căn bản không cần tránh thai nhưng mà nếu như không ngụy trang thì cô sẽ hoài nghi.

Anh mở tủ đầu giường, sờ soạng một hồi mới lấy được số hàng mẫu năm ngoái.

Thứ này không thể tránh thai 100% nhưng vẫn có thể khiến Tiểu Nhiễm an tâm.

Có lẽ nhờ bao cao su, Tề Mẫn Mẫn yên tâm không ít, cũng nhiệt tình đáp lại anh khiến Hoắc Trì Viễn gần như phát cuồng, không muốn ngừng lại.

Hôm sau, lúc Hoắc Trì Viễn vào công ty đã gọi Trịnh Húc vào văn phòng.

Anh nới lỏng cà vạt, hơi xấu hổ hỏi: “Loại bao cao su tránh thai kia, cậu và Lynda thử nghiệm thấy thế nào?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.