Chương 1509
Nói xong, Ứng Mẫn đỏ mặt cúi đầu.
“Bác biết cháu thích Hoắc Trì Viễn!” Tưởng phu nhân nhìn Ứng Mẫn.
“Nhưng mà anh ấy không thích cháu!” Ứng Mẫn tủi thân, đỏ mắt nói.
“Bác có thể khiến cho nó thích cháu!” Tưởng phu nhân bá đạo nói.
“Bác gái, cảm ơn bác….. Cháu chưa bao giờ có hi vọng quá xa vời như vậy…. ” Ứng Mẫn hít hít mũi, hơi rũ mắt xuống.
“Để bác nghĩ cách!” Tưởng phu nhân kéo tay Ứng Mẫn, cười nói “Bác quá hồ đồ! Cho rằng Phùng Hân Nhiên giống Tưởng Y Nhiên. Cô ta có thể làm con gái bác, xem nhẹ người vẫn luôn tốt với bác. Ứng Mẫn, chỉ có con thật lòng với bác thôi!”
“Bác gái biết là tốt rồi!” Ứng Mẫn ôm lấy Tưởng phu nhân, cảm động rơi vài giọt nước mắt.
“Bác vẫn biết!” Tưởng phu nhân cảm khái vỗ bả vai Ứng Mẫn, “Sống lâu mới biết lòng người!”
Ứng Mẫn dựa vào vai Tưởng phu nhân, nở nụ cười đắc ý.
Rốt cuộc mụ già này cũng bị cô ta cảm hóa rồi.
Chờ đó, cô ta sẽ thu thập từng người một!
Tất cả những người ngáng đường cô ta gả cho Hoắc Trì Viễn, cô ta sẽ không bỏ qua.
Đột nhiên trong đầu cô ta vang lên một giọng nói: “Không được! Cô không thể hại người nữa!”
Đột nhiên Ứng Mẫn đứng lên, sắc mặt tái nhợt, nói với Tưởng phu nhân: “Con đi toilet đã ạ!”
Nói xong, không đợi Tưởng phu nhân phản ứng, cô ta đã chạy về phía toilet.
Đóng cửa lại, hai tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/2671006/chuong-1501.html