Chương 1678
“Ăn không vào cũng phải ăn.” Hoắc Trì Viễn đưa một miếng dưa muối để trước mặt cô.
Tề Mẫn Mẫn ăn vài miếng dưới ánh mắt chờ đợi của Hoắc Trì Viễn, rốt cuộc cũng không nuốt được nữa.
Hoắc Trì Viễn khe khẽ thở dài, thu bát lại.
Có ăn được chút ít còn hơn là không.
Tề Mẫn Mẫn trở lại linh đường, đờ đãn ngồi chồm hỗm bên cạnh linh cữu, nước mắt lưng tròng.
Còn có thể nhớ rõ khi cô phát sốt, ba thức canh ở cạnh cô đến vài đêm đều không ngủ.
Còn nhớ rõ lần đầu tiên cô trốn học, ba không nỡ đánh cô, chỉ nói với di ảnh của mẹ là chính mình không đủ tư cách làm ba.
….
Hoắc Trì Viễn đi qua, ô lấy cô từ trên mặt đất, đặt lên đùi.
“Nha đầu, anh biết em rất khổ sở. Ba chết quá đột ngột. nhưng nếu như em bi thương quá mà ngã bệnh, ba ở trên trời cũng sẽ đau lòng, anh cũng đau lòng.”
Nghe được lời khuyên bảo của Hoắc Trì Viễn, Tề Mẫn Mẫn cố gắng bức cho nước mắt trở về, miễn cưỡng cười.
Hoắc Trì Viễn nhè nhẹ vỗ lưng cô, hôn nhẹ lê.n đỉnh đầu của cô.
Bi thương này nếu có thể san sẻ, anh sẽ nhận hất cho cô.
Đáng tiếc, anh không thể….
….
Bà nội Hoắc nhìn thấy con trai con gái mặc quần áo đơn sắc muốn ra ngoài, lập tức gọi lại: “Các con muốn đi viếng thông gia à?”
“Đúng rồi ạ” Hoắc Hoài Lễ cung kính trả lời.
Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/2669638/chuong-1670.html