Chương 1684
“Bởi vì anh vĩnh viễn cũng sẽ là làn sóng mới. Sóng sau chỉ có thể lo lắng suông mà thôi.” Hoắc Nhiên không kềm chế được cười to.
“Chịu thua anh! “Đẩy không ngã”Tiên sinh.” Vương Giai Tuệ khoa trương lắc đầu.
” Đẩy không ngã tiên sinh?” Tề Mẫn Mẫn nhìn hai người, ôm bụng cười to.
Hai người bọn họ thật sự là quá buồn cười rồi.
Hoắc Trì Viễn ngồi trong phòng khách xem tài liệu, vừa đọc vừa ghi chú lại rồi ánh mắt lại nhìn ra phía cửa.
Tề Mẫn Mẫn và mấy người Hoắc Nhiên ra ngoài từ sáng, bây giờ cũng nên về rồi mới đúng.
“Cố tiên sinh, cậu có muốn ăn trước hay không? Có lẽ Tiểu Nhiễm và mấy người Hoắc Nhiên đã ăn rồi!” Dì Lưu quan tâm hỏi han.
“Chờ thêm một lúc nữa đi!” Hoắc Trì Viễn lạnh nhạt trả lời.
Dì Lưu đi ra ngoài.
Lại thêm nửa tiếng nữa, ngoài cửa vang lên tiếng xe.
Hoắc Trì Viễn để tài liệu xuống, đứng dậy đi ra ngoài.
Tề Mẫn Mẫn xuống xe đã thấy Hoắc Trì Viễn mặc bộ đồ ở nhà màu đen, lập tức đi đến nhào vào lòng anh.
“Xem ra hôm nay rất vui?” Hoắc Trì Viễn cười nhẹ, khẽ hỏi.
Tề Mẫn Mẫn gật đầu: “Khiến anh lo lắng rồi!”
“Em vui vẻ là tốt rồi!” Hoắc Trì Viễn khẽ vỗ lên mái tóc của Tề Mẫn Mẫn.
Hoắc Nhiên ló đầu từ ghế lái, lớn tiếng cười nói: “Anh à, giữa trưa nay tụi em ăn Ma Lạt Thang. Nếu chị dâu nhỏ đau dạ dày thì anh nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-that-quyen-ru-2/2669627/chuong-1676.html